Ở khung cửa kính trong suốt trong tiệm trà sữa vắng người, có một thân hình cao gầy ngồi nhàn hạ trên salon, áo sơ mi trắng như tuyết, cổ tay áo xắn lên một cách lỏng lẻo, để lộ ra những đường cong đẹp trên cổ tay thon gọn, ngón tay thon thả thể hiện tuổi thanh xuân còn trẻ, hai tay bưng một ly trà sữa ấm nóng.
Những người đi đường đều không nhịn được nhìn về phía thiếu niên, thiếu niên trông rất đáng yêu, khuôn mặt vẫn còn trẻ còn, đôi mắt to tròn làm người khác liên tưởng đến động vật ăn cỏ nào đó mềm mại mảnh mai, cả người đều tản ra sự vô hại.
Lúc này ánh mắt của thiếu niên không chú ý bên ngoài, chỉ dừng lại trên người đàn ông đang ngồi trước mặt mình, người đàn ông ngay lúc này cầm trên tay một tờ giấy, vẻ mặt cau có không vui lắm.
"Tiểu thiếu gia, Nghiêm tiểu thiếu gia của tôi, ngài cảm thấy con người tôi thế nào?" Chu Hạ nhìn thiếu niên Nghiêm Thanh Viên vẻ mặt ngây thơ trước mặt mình, trong miệng đều là sự cay đắng, "Ngài cảm thấy tôi có giống một họa sĩ không?"
"Không giống.
" Nghiêm Thanh Viên thành thật trả lời.
"Vậy ngài cảm thấy, tôi có năng khiếu về mặt cảnh sát hình sự hay không?" Chu Hạ tiếp tục hỏi.
Nghiêm Thanh Viên lắc đầu.
"Đúng không!" Chu Hạ đem tờ giấy đặt trên bàn, mở lòng bàn tay ra, "Tôi là một phú nhị đại* bình thường, không có năng lực chỉ cần ra lệnh một tiếng là có thể lục soát toàn thành phố, cho dù có, với điều kiện ngài đưa ra, cho dù là tìm chuyên gia tới, hắn cũng thể tìm thấy được đâu!"
*Phú nhị đại: con của người nhà giàu.
Chu Hạ chỉ cảm thấy Nghiêm Thanh Viên đây là đang đùa hắn.
Đột nhiên gọi hắn ra nói là muốn tìm một người.
Nhưng những điều kiện liệt kê trên giấy là trò đùa gì vậy?
Nghiêm Thanh Viên ấm ức, nhìn về phía tờ giấy bản thân vắt hết óc tổng kết ra trên đó.
Chỉ thấy trên giấy viết:
Cố Hãn Hải lạnh lùng giống như băng sơn, mắt và lông mày sâu, thơ mộng và đẹp như tranh vẽ của núi rừng, bị hắn nhìn chăm chú cảm giác giống như được thiên thần an ủi, chỉ khi tiếp xúc với hắn mới biết được hắn không lạnh lùng như vậy, mà là một viên kim cương sáng trong, tỏa sáng rực rỡ nhất.
Cố Hãn Hải giống như mặt trời ấm áp mùa đông, hắn sưởi ấm mọi thứ, những người bị thế giới lạnh lẽo này cuốn đi nhưng khi đến gần hắn lại như được mặt trời ấm áp này kéo về thế giới con người, có được sự cứu rỗi.
! !
"Dù sao, dựa theo cái này, kiểu gì cũng tìm được.
" Nghiêm Thanh Viên chột dạ hút một ngụm trà sữa, ánh mắt mơ hồ.
"Kiểu này làm sao tìm được? Tìm kiểu gì? Chẳng khác gì tiểu thuyết rác rưởi của tác giả tiểu thuyết cấp ba ở quầy hàng rong, cậu tìm bừa trên web cũng có thể ra hình ảnh nữa đấy, kiểu này cũng có thể tìm được à?!"
Nghiêm Thanh Viên chột dạ: "Không phải vẫn còn cái tên sao?"
"Họ Cố hiếm thấy lắm sao? Hả? Hãn Hải tên này hiếm lắm à? Hả?!" Chu Hạ che cái đầu đang đau lại, không hiểu rốt cuộc tiểu thiếu gia được Nghiêm gia sủng ái đang quậy cái gì.
Không lẽ bất chợt có linh cảm muốn hắn đọc cuốn tiểu thuyết mình viết, rồi cố tình chơi đùa hắn chứ?
"Tiểu tổ tông ơi, ngài nói cho tôi biết rốt cuộc ngài muốn làm cái gì đi chứ?!"
Nghiêm Thanh Viên mếu máo: "Tìm người.
"
"Nào.
" Chu Hạ đang nói chuyện thì duỗi tay chân ra, lưng buông lỏng dựa vào ghế vào như sống không còn gì luyến tiếc, "Tôi cảm thấy bây giờ chúng ta cứ ngồi lại ở đây, người kia có thể sẽ tự mình dâng tới cửa!"
"Không được.
" Nghiêm Thanh Viên từ chối nói.
"Ngài cũng biết không được hả? Đầu óc như này không phải vẫn còn bình thường sao?" Chu Hạ chỉ cảm thấy thái dương càng ngày càng đau.
Nghiêm Thanh Viên cầm tờ giấy trên tay, cảm thấy rất ấm ức, đến trà sữa cũng không thèm uống để qua một bên.
Chu Hạ cảm thấy da đầu tê dại, tiểu thiếu gia đừng khóc nha?
Nghiêm Thanh Viên lại lắp bắp nói: "Còn! còn có manh mối khác, hắn, hắn! ba mẹ hắn chưa ly hôn thì ba hắn đã ở cùng người phụ nữ khác sinh con, mẹ hắn nghèo không có tiền, từ nhỏ đã bắt đầu làm công kiếm tiền rồi! "
"! " Chu Hạ giật giật khóe miệng, đây là gia đình có vở kịch máu chó gì vậy, "Tiểu thiếu gia, tôi có thể giới thiệu cho ngài mấy nhà xuất bản đáng tin cậy.
"
Nghiêm Thanh Viên hoàn toàn trầm mặc.
Những sợi tóc mềm mại rủ xuống bên tai, như là cún con bị lạc, bộ dáng nhỏ nhắn như là gặp phải chuyện rất ấm ức làm cho người ta thương tiếc.
Người ngồi xung quanh và người đi qua đường đều nhịn không được nhìn qua, không những vậy còn nhìn Chu Hạ bằng ánh mắt trách cứ, giống như là chỉ trích hắn vì sao lại ăn hiếp một đứa trẻ.
Không thể tức giận không thể tức giận, có lẽ lúc này anh hai đang xếp người bảo vệ tiểu thiếu gia nên đang theo dõi.
Hắn chỉ cần có động tác muốn trực tiếp đi báo cáo, đến lúc đó anh hai của tiểu thiếu gia động chút tay chân, cha hắn có thể lột một tầng da của hắn.
"Ngài vì sao muốn tìm một người như vậy?" Chu Hạ hít một hơi thật sâu, xoa xoa lông mày.
"Không có gì.
" Nghiêm Thanh Viên đáp.
Cậu cũng không biết nên nói như thế nào.
Cậu cũng đâu thể nói, cậu nằm mơ, trong mơ phát hiện cuộc sống hiện tại và tương lai của bản thân là được ghi lại từ trong sách.
Bản thân là một vai nam phụ phản diện trong sách, như một vai hề nhảy nhót, hay là một tiểu thiếu gia giả bị ôm nhầm.
Trong sách vai chính là thiếu gia thật, tên là Cố Hãn Hải, trong tương lai hắn sẽ trở về, dựa vào năng lực của bản thân tạo nên tương lai tươi sáng, người người ai nấy đều yêu thích hắn, ai ai cũng sủng hắn, đứng ở đỉnh cao, được tôn kính cùng sủng ái.
Lời này Nghiêm Thanh Viên biết không có cách nào nói ra được, bản thân cậu cũng cảm thấy mình bị bệnh tâm thần mất rồi.
Nhưng cố tình là cậu nhớ rất rõ ràng quyển tiểu thuyết kia, tờ giấy trên tay chính là dựa vào từng từ từng chữ trên sách viết ra, Nghiêm Thanh Viên một chữ cũng không viết sai.
"Tiểu thiếu gia, tôi không có cách, thật sự không được.
" Chu Hạ mặt mày cau có, dùng chữ hình dung còn không bằng vẽ tranh ra cho rồi, ít nhất hắn có thể dựa theo đường nét trên tranh vẽ để tìm ra người kia.
Nghiêm Thanh Viên lặng lẽ đem trà sữa để xuống: "Tôi! "
"Người đâu người đâu, mau bắt lấy hắn, hắn là ăn trộm, hắn trộm ví tiền của tôi, người đâu rồi!"
Ngay khi Nghiêm Thanh Viên đang nói chuyện, bên cạnh đột nhiên truyền đến tiếng la hét của người phụ nữ.
Bạn đang đọc bộ truyện Ôm Nhầm Thiếu Gia Giả Được Sủng Ái Mà Không Tự Biết tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ôm Nhầm Thiếu Gia Giả Được Sủng Ái Mà Không Tự Biết, truyện Ôm Nhầm Thiếu Gia Giả Được Sủng Ái Mà Không Tự Biết , đọc truyện Ôm Nhầm Thiếu Gia Giả Được Sủng Ái Mà Không Tự Biết full , Ôm Nhầm Thiếu Gia Giả Được Sủng Ái Mà Không Tự Biết full , Ôm Nhầm Thiếu Gia Giả Được Sủng Ái Mà Không Tự Biết chương mới