Bình thường chỉ có một Sơ Mặc, một Dạ Nguyệt và một Bạch Sam tăng động quanh nhà đã đủ loạn rồi, hiện tại lại còn có thêm hai cô gái kia nữa, cả cái phòng khách giống như một cái chợ vậy, ríu rít tiếng cười nói.
Khi Bạch Sam đã dần làm quen được với hai cô nàng thì câu nhiều nhất mà cậu nghe được là "Không được cắn, tao bán mày đi giờ!!!".
Đến khi Dạ Nguyệt về, câu mà cậu được nghe nhiều nhất tiếp theo đó là "Dạ Nguyệt là alpha này!!! Tin được không đây trời ơi??!!" và "Đừng có coi thường em, em là alpha đó!!!"
Cái cảnh loạn cào cào này chắc chỉ dừng lại khi cái bản mặt lạnh tanh như núi tiền trong két bảo hiểm của Bạch Vũ xuất hiện tại hiện trường phòng khách biệt thự.
Mặc dù sợ hãi cái ánh mắt sắc bén mang theo khí lạnh vùng cực của Bạch Vũ nhưng cả đám giống như học sinh tiểu học nghịch ngầm sau lưng anh, còn vừa thì thào nói xấu nhau vừa bật cười khúc khích.
Bạch Vũ nhìn thấy khung cảnh náo loạn kia có hơi nhăn mày vì ồn ào nhưng cũng thầm cảm ơn hai cô gái đã giúp cho tinh thần của cậu khá lên rất nhiều.
Bữa tối...
"Thẩm Ninh, Tiêu Hạ hai người định ở đây chơi lâu không?" Cậu gắp miếng thức ăn cho Dạ Nguyệt ngồi bên cạnh, hỏi hai người.
"Hử? Không định ở lâu đâu.
Còn phải đi làm thêm nữa" Thẩm Ninh khẽ lắc đầu, bình thản đáp.
"Hả? Vẫn còn phải đi làm thêm à? Không nghỉ ngơi lâu hơn được sao?" Cậu nhăn nhó, vẻ mặt thất vọng nhìn Thẩm Ninh, bát cơm đang cầm trên tay cũng hạ xuống.
"Không được.
Cậu cũng biết là nhà mình không có dư dả gì mà.
Ba mẹ đi làm kiếm tiền cũng là để cho hai đứa em mình rồi, mình nếu không đi làm thêm thì sợ là cũng sẽ phải nghỉ học đấy" Thẩm Ninh cũng hạ bát cơm xuống, bản thân cô cũng muốn được một lần thoải mái tận hưởng khoảng thời gian còn là học sinh vô lo vô nghĩ nhưng hoàn cảnh không cho phép, nếu cô không cố gắng ngay từ bây giờ thì sau này có khi sẽ còn khó khăn hơn nhiều.
"Đúng rồi đó, Tiểu Ninh đang cố gắng để được giống như chị Tôn mà" Tiêu Hạ lại ngây ngô mà nhả ra một câu khiến Thẩm Ninh ngồi bên cạnh trực tiếp tác động vật lý vào miệng nhỏ.
"Im miệng ăn đi bà" Thẩm Ninh gắp một đũa thức ăn tọng vô miệng cái đứa phát ngôn vô tội vạ kia kèm một câu dọa nạt.
"Nhưng mà mình muốn nói chuyện với hai người lâu hơn một chút" Cậu ỉu xìu thở dài chán nản.
"Sơ Mặc, các cô ấy đều phải lo lắng cho cuộc sống sau này của họ, họ đang nỗ lực em cũng nên ủng hộ họ một chút.
Cũng không phải là không có cơ hội gặp lại mà, không được chán nản như vậy" Bạch Vũ ngồi bên cạnh cậu vỗ nhẹ lên lưng cậu, dịu dàng an ủi cậu một chút.
"Em biết.
Em chỉ không muốn xa họ, sẽ rất nhớ..." Cậu cúi đầu lí nhí nói với Bạch Vũ, đôi mặt phượng với hàng lông mi dài rủ xuống đượm buồn.
"Sơ Mặc, đừng có như vậy...!Tụi tui sẽ không nỡ đi mất..." Tiêu Hạ bĩu bĩu môi, đưa tay nhéo nhéo cái má cậu sau đó lại nhanh chóng rụt về vì vừa bị Bạch Vũ liếc một cái.
"Tui cũng không nỡ..." Cậu bĩu môi theo cô, hai tay xoa xoa má.
"Anh phát hiện em có thể ở trước mặt các cô ấy nói mấy câu ích kỉ đáng yêu như vậy nhưng đối với anh lại không hề có một lời đòi hỏi gì.
Phân biệt đối xử như vậy, anh không có thích" Bạch Vũ xoa xoa đầu cậu, làm mái tóc ngắn của cậu xù lên, giọng điệu biến đổi, đích thị là đã ghen rồi.
"Nhưng họ là bạn em, còn bằng tuổi em nữa" Cậu nhăn nhó nói với Bạch Vũ.
"Hầy, người ở đây thì ngọt ngào thân mật là thế.
Còn cái người kia thì giống như cả thế giới sụp đổ, lúc nào cũng như sắp tàn đời đến nơi rồi, rầu thiệt" Thẩm Ninh chống cằm nhìn cặp đôi trước mặt, muốn thử Bạch Vũ một chút nên nhắc tới một người nữa.
"Ai cơ?" Cậu nghe thấy vậy liền hỏi.
"Thì Mạc Đông đó.
Cậu ta từ lúc cậu đi thì không còn hoạt bát như trước nữa.
Rồi lần trước cậu về đón hai đứa đi cùng, lại nghe được tin cậu mới có thêm một ông chồng.
Bạn đang đọc bộ truyện Omega Thủy Tinh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Omega Thủy Tinh, truyện Omega Thủy Tinh , đọc truyện Omega Thủy Tinh full , Omega Thủy Tinh full , Omega Thủy Tinh chương mới