"Mặc Mặc, đi thôi.
Ông đã giải quyết bên gia đình nhà cô chú của cháu rồi.
Cháu muốn bao giờ thì tới chỗ ông?" Ông bước tới kéo cậu ra khỏi phòng, những người khác cũng lật đật đi theo
"Ngay hôm nay" Cậu nhìn ông, ánh mắt kiên định
"Thật sao?" Ông có hơi ngạc nhiên nhìn cậu
"Ừm" Cậu gật đầu, dáng vẻ như một cậu bé ngoan ngoãn lễ phép đến lạ
"..." Ông nhìn cậu như vậy vẫn là không tự chủ được đau lòng cho cậu
"Mặc Mặc!!" Một tiếng gọi vang lên gần chỗ họ đang đi
"...!À, Mạc Đông" Cậu nhìn về phía phát ra âm thanh, đôi mắt tự nhiên trở nên rực sáng, khuôn mặt vốn có hơi thất thần nhìn thấy người nọ liền rạng rỡ hẳn
"Lâu rồi không gặp, đã chuẩn bị sẵn sàng để làm đám cưới với em chưa" Một chàng trai với vẻ ngoài sáng lạn bước nhanh tới rồi ôm chầm cậu vào trong lòng trước mặt bao người.
"..." Từ ông đến Bạch Vũ và những người khác đều đơ ra tại chỗ khi nhìn thấy cái hành động và cả câu nói hết sức hồn nhiên của cậu trai kia
"Nói gì thế hả.
Chịu khó trập trung vào học đi cậu bé ạ" Cậu đưa tay xoa xoa đầu người vừa mới ôm mình đây mà cười tươi
"Đương nhiên rồi, phải học thật giỏi để sau này còn rước anh về làm vợ em nữa chứ" Mạc Đông nhìn cậu sủng nịnh vạn phần, hai tay cứ vô thức bóp bóp má cậu
"Nhóc con láu cá" Cậu cười bất lực với chàng trai nhỏ hơn mình một tuổi này, đưa tay gạt tay cậu ra khỏi má mình, miệng nhỏ chu lên mắng người
"Anh, ai đây?" Mạc Đông bây giờ mới chú ý tới mấy người đứng cạnh cậu
"À..." Cậu tính giới thiệu một chút thì bị ngắt lời
"Ta là ông chồng tương lai của Mặc Mặc" Ông tự vỗ ngực mà giới thiệu, dám ôm cháu dâu của ông, lại còn đòi hớt tay trên của cháu ông à, nằm mơ đi thằng nhóc kia
"Tôi là chồng sắp cưới của cậu ấy" Bạch Vũ cũng không hề kém cạnh so với ông mình.
Tuy rằng ghét bỏ nhưng cũng đừng vì vậy mà có thể đụng chạm lung tung.
Anh kéo cậu ra khỏi tay của Mạc Đông, hơi híp mắt lại, pheromone Alpha tỏa ra, khí thế khiếp người, nhìn Mạc Đông nhàn nhạt hỏi một câu "Cậu là bạn học của cậu ấy?"
"Tôi là bạn anh ấy, anh ở đâu chui ra lại tự nhận mình là chồng anh vấy vậy.
Anh biết được điều gì về anh ấy chưa? Mạc Đông tuy rằng có chút sợ hãi trước khí thế của một thân Alpha thâm trầm trước mặt nhưng bản năng bảo vệ của cậu nhóc cũng cao, lo lắng rằng Lâm Sơ Mặc đang bị hắn ép buộc nên vẫn duy trì ngữ điệu chất vấn
"Tiểu Đông.
Anh còn có việc nên đi trước nha.
Ở lại nhớ học hành chăm chỉ đó" Vẫn gương mặt hiền lành đáng yêu cùng nụ cười dịu dàng mà Mạc Đông đã nhìn và cảm mến suốt ba năm, luôn muốn bao bọc hình ảnh thanh thuần ngây ngô ấy của Lâm Sơ Mặc vào trong lòng mình.
Nhưng chưa kịp để cậu bé đủ lớn để sánh bước cùng thì có người đã tới đây dọa cướp Sơ Mặc đi
"Anh không muốn giải thích với em sao?" Mạc Đông nhìn cậu chăm chú, sự khó chịu thể hiện ngay trong lời nói
"Từ từ rồi em sẽ hiểu" Cậu vẫn giữ nguyên nụ cười ấy xoa xoa đầu cậu trai trước mặt.
Sau đó kéo ông rời đi "Ông ơi, mình đi thôi"
Cả cậu và đám người đó đi khỏi chỉ để lại mình Mạc Đông đau lòng nhìn theo.
*****
Bởi vì cậu đã đi theo ông từ lúc ở nhà hàng, nên ông đã dẫn cậu và anh ra cục dân chính ở địa phương cậu đang sống.
Ông nói nếu được thì đăng ký ở đây trước rồi khi về lại thành phố sẽ tổ chức đám cưới sau.
Anh mặc dù rất không thích nhưng người ông đáng kính cứ liên tục gây sức ép còn đòi lôi cả tính mạng của ông ra đe dọa, nói rằng nếu không đồng ý đăng ký kết hôn sẽ ở đây với cậu luôn không về nữa.
Anh ngoài bất lực thì cũng chỉ có bất lực thêm, đành phải đồng ý, còn cậu thì cứ ngây ngây ngô ngô bảo gì liền làm đó nói gì liền đồng ý đó.
Bởi vậy đám người họ mới chậm trễ tới mấy ngày liền, cho tới hôm nay vẫn còn nán lại ở khách sạn
"Sơ Mặc, đây là vài bộ đồ tôi tìm giúp cậu rồi.
Mau ra xem đi" Trường Lạc gõ gõ cửa phòng cậu, trên tay là xấp đồ được gấp lại gọn gàng
"Cảm ơn anh nha, Trường Lạc.
Anh giúp tôi đem vào đây với" Cậu vì đang loay hoay với cái áo choàng tắm nên nói vọng ra
"À...!Tôi để trên giường cho cậu nha" Trường lạc bước vào thấy cậu đứng trước gương, mái tóc vẫn còn đang nhỏ nước, cả cơ thể gọn gàng trong chiếc áo choàng tắm.
Tay vẫn đang tìm cách buộc chiếc áo lại.
Anh hơi chần chừ, sau khi để mấy bộ đồ xuống liền bước tới "Để tôi giúp
"A..." Cậu thấy anh giúp mình thì đứng yên để anh làm
"..." Trường Lạc giúp cậu buộc áo rồi còn chỉnh lại cổ áo vừa nhìn vào chiếc gương đối diện.
Ánh mắt thâm trầm, yết hầu đảo lộn vài vòng.Thân hình của cậu gầy gò thon thả, mặt mày thanh tú, lúc không cười thì giống như búp bê sứ thanh thuần cấm dục, lúc khẽ mỉm cười thì cả khuôn mặt dường như trở nên xinh đẹp hơn hẳn, đôi mắt sáng như sao, toát lên vẻ đẹp phi giới tính thu hút người khác.
Cậu cũng nhìn lại mình trong gương một cách ngây ngô.
Khuôn mặt bánh sữa xinh đẹp, cơ thể nhỏ nhắn, từng tấc da thịt mịn màng ẩn hiện, từng giọt nước từ trên tóc nhỏ xuống cổ rồi xuống đến xương quai xanh trông thật quyến rũ, thật mê người.
Trường Lạc nhìn vào chiếc cổ thơm mịn màng trước mặt mà trong lòng dấy lên ham muốn, chỉ cần cắn vào nơi này cho dù là ai cũng không thể ngăn cản anh có được cậu.
Cậu thật ngây thơ, nếu cậu biết anh có những ý nghĩ chiếm đoạt xấu xa kia liệu còn cười được nữa không, anh tự hỏi
"Này..." Một giọng nói khác vang lên trong phòng
Trường Lạc đột ngột bị người vừa mới lên tiếng kia kéo ra xa cậu.
Sức rất lớn, Trường Lạc bị kéo ra đứng đó nhìn người vừa ra tay với mình.
Anh đứng chắn trước cậu, khuôn mặt lạnh tanh, không biểu lộ ý tứ tức giận, nhưng lại khiến hắn phải thuần phục"Đừng làm ba cái việc ngu ngốc không thể cứu vãn nổi đi.
Nếu tôi còn bắt gặp chuyện vừa rồi thêm một lần nữa thì đừng hỏi tại sao tôi tàn nhẫn"
"..." Trường Lạc nhìn cậu có chút hối hận, cứ như vậy lặng im mà ra khỏi phòng
"Đồ ngốc...!Còn không lau khô tóc đi, muốn bị cảm chết à" Anh nhìn cậu một lát rồi đi khỏi không quên phải buông lại một câu mắng
"Đồ tra nam" Cậu lẩm bẩm mắng cái người vừa mắng mình một câu.
Rõ ràng Cố Trường Lạc đang giúp cậu, không biết gì mắng anh ta thì thôi đi còn mắng cậu.
Đúng là tên thiếu gia chết tiệt (em bé ngây thơ quá đi)
***
Trước khi quay trở lại thành phố, cậu cùng mọi người đứng trước đại sảnh khách sạn chờ đợi
"Wow..." Cậu nhìn vào tấm hình trong giấy chứng nhận kết hôn rồi lại nhìn anh đang đứng bên cạnh thầm cảm thán trong lòng *Tên tra nam này nhìn góc nào cũng thấy đẹp nha, đúng hình mẫu đẹp trai con nhà giàu của Thẩm Ninh và Tiêu Hạ.
Bạn đang đọc bộ truyện Omega Thủy Tinh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Omega Thủy Tinh, truyện Omega Thủy Tinh , đọc truyện Omega Thủy Tinh full , Omega Thủy Tinh full , Omega Thủy Tinh chương mới