Sau một lúc lạc đường lạc lối ở công ty Bạch thị thì cuối cùng Phương Dật Nhiên cũng đã được nhân viên trong công ty dẫn tới văn phòng làm việc của Bạch Vũ.
Cứ nghĩ cô lạc đường khổ sở như vậy thì mọi người sẽ rất lo lắng cho cô nhưng thật không ngờ ngoài cậu quan tâm hỏi han cậu thì không có ai để ý gì đến cô.
Bạch Vũ ngồi ở bàn làm việc yên lặng xem văn kiện, chốc chốc lại nhìn qua phía ghế sofa nơi có ba omega xinh đẹp đáng yêu đang ngồi ríu rít nói chuyện.
Anh có cảm giác bản thân đối với cậu đang ngày một....!thất sủng!
"Anh, qua đây với em..." Cậu ngồi thẳng lưng, mắt nhìn anh chăm chú miệng tươi cười gọi.
Bạch Vũ còn đang rầu rĩ vì nghĩ mình sắp thành lãnh phi bị thất sủng thì nghe thấy cậu gọi, cũng hơi gấp gáp mà đi tới bên cạnh cậu ngồi xuống, đang tính thân mật ôm eo cậu thì cậu lại tránh né mà đẩy anh ra một chút.
"Cô ấy nói với em là anh bỏ cô ấy..." Cậu ngước mắt nhìn Bạch Vũ.
"Phải, vì anh biết cô ấy không chỉ yêu anh mà còn định làm cầu nối để cha cô ấy lợi dụng anh..." Bạch Vũ đen mặt, giọng trầm thấp lạnh lẽo, mắt liếc Hướng Hương Vãn đang rụt đầu lè lưỡi trêu ngươi.
"Anh bỏ cô ấy vì muốn quay trở về bắt đầu đối tốt với em..." Cậu vẫn tiếp tục nói, giọng điệu nhẹ nhàng như mây bay trên trời.
"Đúng." Bạch Vũ vẫn thẳng thắn thừa nhận.
"Tại sao đột nhiên muốn đối tốt với em, tại sao đột nhiên lại thay đổi..." Cậu tiếp tục hỏi nhưng khuôn mặt đã không còn tươi cười nữa, giọng nói trong veo cũng nhỏ dần mà run run.
"Bởi vì biết tin em bị người lạ tấn công...!Lại còn nghe tin giấy đăng ký kết hôn không có hiệu lực, cảm thấy bản thân bỏ rơi em để em gặp phải nguy hiểm nên rất có lỗi, thấy em chỉ có một mình nên muốn ở bên bảo vệ em..." Bạch Vũ biết cậu đang buồn cũng không giấu diếm gì, nói cậu biết chắc chắn cậu sẽ buồn và giận nhưng thẳng thắn như vậy, sau này cậu sẽ tin tưởng anh hơn.
"Anh có thương hại em không?" Giọng cậu triệt để run rẩy, cậu cố nuốt xuống cơn nghẹn ngào ở cổ họng, kìm nén không để giọt nước mắt rơi xuống.
Nghe anh nói vậy, tim cậu chợt nhói lên đau đớn...!Bạch Vũ không nói yêu cậu, không có những lời hứa ngọt ngào lãng mạn lại thêm những lời này đã khiến cậu nghĩ rằng...!Anh đang thương hại cậu.
"..." Hướng Hương Vãn thấy cậu rưng rưng nước mắt cũng hoang mang tính lên tiếng dỗ dành an ủi thì bị Bạch Vũ ngăn lại.
"Không...!Là anh đã yêu ngay từ khi em nở nụ cười với anh, khi em ngại ngùng xấu hổ nói anh là bạn đời định mệnh của em, khi dáng vẻ ngây ngô đáng yêu của em khắc sâu tại nơi này..." Bạch Vũ đưa hai tay xoa xoa má cậu, rồi lại nắm tay cậu đặt lên ngực mình bên phía trái tim.
"..." Khóe mắt thì đọng nước long lanh nhưng miệng lại mỉm cười nhìn Bạch Vũ, cậu ngây ngô chạm lên ngực anh, cảm nhận trái tim anh đang đập liên hồi, lại dần nhận ra trái tim của mình cũng đang hòa vào làm một với nhịp đập ấy.
"Hướng tiểu thư!" Bạch Vũ nhìn sang cái người đang rụt cổ vì gây chiến tranh kia.
"Xin lỗi, tôi không nghĩ cậu ấy lại nhạy cảm vậy." Hướng Hương Vãn lí nhí nói một câu rồi lại kéo cậu quay về phía mình mà hỏi.
"Tại sao cậu biết anh ta tồi tệ như vậy mà còn yêu hả? Đáng nhẽ cậu phải cắn anh ta một cái cho bõ tức chứ?"
"Ừm, tại vì anh ấy là bạn đời định mệnh...!Vì tôi thích anh ấy nữa..." Cậu ngây ngô đáp lời, khóe môi cong lên cười đầy ngại ngùng.
"Bớt chia rẽ chúng tôi." Bạch Vũ lạnh lùng lườm Hướng Hương Vãn một câu rồi lại nhìn cậu ân cần nhẹ nhàng "Chơi mệt chưa? Có đói không?"
"Chưa có đói, bây giờ vẫn còn hơi sớm, anh cứ làm việc đi đừng để ý đến em." Cậu nhẹ nhàng đẩy anh về phía bàn làm việc, cậu không muốn bản thân làm vướng chân công việc của anh.
Bạch Vũ lặng nhìn một lát rồi lại cong môi hôn nhẹ lên má cậu rồi đứng dậy hướng về phía Tôn Thanh Thanh "Chuẩn bị bữa trưa giúp tôi."
"Dạ!" Tôn Thanh Thanh cúi đầu, trong đầu đếm sơ qua số người rồi rời khỏi văn phòng.
Bạn đang đọc bộ truyện Omega Thủy Tinh tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Omega Thủy Tinh, truyện Omega Thủy Tinh , đọc truyện Omega Thủy Tinh full , Omega Thủy Tinh full , Omega Thủy Tinh chương mới