Edit: Minh tiệp dư
Beta: Pi sà Thần
Lúc Lâm Nam bị đưa vào phòng cấp cứu, cả người đã lâm vào hôn mê.
Sau khi nhân viên y tế cấp cứu chữa xong, vừa thở một hơi, phát hiện tay phải Lâm Nam siết chặt thành nắm đấm.
Bởi vì siết quá chặt, toàn bộ nắm tay biến thành màu đỏ tím, thậm chí còn có máu chảy ra.
Nhân viên y tế vất vả gỡ ra, phát hiện thì ra trong tay siết chặt một thứ, nhưng… chẳng qua là một món đồ lưu niệm bình thường ở Budagast mà thôi.
Đội viên của tiểu đội đều lo lắng đứng chờ bên ngoài phòng cấp cứu, đây vốn là một cuộc ám sát bình thường đến không thể bình thường hơn.
Bọn họ lẻn vào hành tinh địch, cẩn thận ẩn nấp thăm dò hơn một tháng, cuối cùng nhiệm vụ cũng hoàn thành tốt đẹp.
Ngay lúc chuẩn bị rút lui, tổ trưởng của họ hạ lệnh cho bọn họ lập tức lên đường về, còn mình thì tự chạy một mình về hiện trường ám sát, kết quả bị người Qatar đến tóm gọn.
Không ai biết Lâm Nam đột phá vòng vây thế nào, anh được cơ giáp của mình mang về, lúc cửa khoang thuyền mở ra, anh đã nằm trong phòng điều khiển bất tỉnh nhân sự.
Người hành tinh Qatar cố ý ngâm đạn vào thuốc ức chế, có thể tạm thời ức chế tín tức tố alpha, điều này làm năng lực tự hồi phục của bọn họ cơ hồ trở thành không.
Lâm Nam mất máu quá nhiều, còn có thể chống đỡ đến lúc trở về trị liệu, quả thực là kỳ tích.
Nhân viên y tế vừa mở cửa khoang, Vi Nhân vội vàng đứng lên đón, “Đội trưởng của chúng tôi vẫn ổn chứ?”
“Tình hình ổn định, chúng tôi đã cho anh ta thuốc giải độc, anh ta cường tráng như vậy, nghỉ ngơi một tuần chắc là sẽ không có gì đáng ngại.” Nhân viên y tế tháo bao tay, lau lau mồ hôi trên trán, từ trong túi lấy ra một Ngự Thủ Miêu màu hồng phấn, “Đây là vật đội trưởng của mấy người siết trong tay, chờ anh ta tỉnh lại trả cho anh ta đi.”
Vi Nhân sững sờ nhận lấy, con mèo này nhìn rất quen mắt.
Đội trưởng xỏ cho nó một sợi dây đỏ luôn đeo bên người, cô tình cờ nhìn thấy mấy lần.
Ngự Thủ Miêu màu hồng —— là của fan hâm mộ nào đó tặng à?
Trong nửa năm vừa rồi, An Phách Hòa đã chỉ đạo tiểu đội của cô vận chuyển vật tư hơn trăm lần, tổ đội cô có biểu hiện rất xuất sắc, tất cả mọi người từ căn cứ đến Hỏa Lam Tinh, hầu như đều biết đến tiểu đội này.
Đúng là rất đặc biệt, lại còn là một tiểu đội do omega chỉ huy.
Sở dĩ đội của họ sở dĩ tiếng lành đồn xa, chủ yếu là bởi vì có một lần, trên đường vận chuyển vật liệu bị đạo tặc vũ trụ cướp, kết quả thủ lĩnh bọn cướp bị tiêu diệt.
Phải biết rằng những đạo tặc vũ trụ kia rất ngang ngược, hiện giờ chiến sự tiền tuyến căng thẳng, chính phủ căn bản không có sức lực quản lý bọn họ.
Rất nhiều người vì tránh né bọn chúng, không thể không đi vòng đường xa.
Hiện tại đạo tặc vũ trụ bị tiêu diệt, người trên toàn bộ khu vực hành tinh đều thở phào nhẹ nhõm.
Mấy người nhân viên hậu cần lại có cách đánh cùng kỹ năng điều khiển cơ giáp điêu luyện như vậy, không thể không khiến người ta khâm phục.
Hơn nửa năm tôi luyện, đủ để cho An Phách Hòa trở thành thủ lĩnh có thể một mình gánh vác một phương, ngay cả Joss nũng nịu và Ryan khúm núm lúc trước, bây giờ ra mặt cũng khiến người khác không dám khinh thường.
Để tiện hành động, An Phách Hòa cắt tóc ngắn gọn gàng, vận động thể lực thời gian dài làm làn da của cô biến thành màu lúa mì khỏe mạnh, trên cánh tay có chút cơ bắp.
Joss rất bực bội, cũng lo lắng cho tương lai của cô.
“Cũng sắp trưởng thành rồi, biến mình thành một thằng đàn ông, còn cưới được chồng không đây.” Joss xoa mỹ phẩm dưỡng da cho bản thân, “Tớ nói này, con gái là phải được chăm sóc.
Cậu nhìn tớ, đã lâu như vậy, chẳng phải làn da vẫn nhẵn nhụi bóng loáng đấy còn gì.”
An Phách Hòa còn chưa tỉnh ngủ, hôm qua vừa về căn cứ ngay lập tức bị kéo đi tiệc ăn mừng gì đó, bị rót rượu đến trời đất quay cuồng, sao mình về được cũng không biết.
Cô đứng lên, vò vò mái tóc rối bời của mình.
“Chậc chậc chậc, nếu Lâm nhìn thấy bộ dáng bây giờ của cậu, nhất định không nhận ra!” Joss lắc đầu đầy ghét bỏ, hơi suy nghĩ một chút, lại hưng phấn tiến lên, “Cơ mà tớ thấy tên Ryan cũng không tệ! Tớ tia ra rồi, cậu ta thật lòng thích cậu.
Nếu Lâm không cần cậu nữa, cậu có thể ở bên cậu ta đó.”
An Phách Hòa đưa một tay đẩy mặt Joss ra, xoay người đi xuống giường, đánh răng.
Cô đứng ở trước gương, không yên lòng đánh răng, vừa quan sát bản thân trong gương, đen, gầy, trên mặt còn có một vết nám dài.
Chắn hẳn Lâm Nam thích loại con gái yếu đuối, cô lại liếc nhìn cánh tay mình nổi lên cơ bắp nhỏ lúc đánh răng, trên cánh tay còn có một vết sẹo mười mấy centimet, thầm tuyệt vọng, bây giờ còn kịp chăm sóc không?!
Nhưng mà thật sự rất mệt, An Phách Hòa hận không thể vừa nằm xuống là ngủ ngay, mỗi ngày Joss sáng dậy sớm một tiếng, ngủ muộn một tiếng vì dưỡng da.
An Phách Hòa thật sự không làm được!
Ai, nhức đầu không chịu được, có lẽ là do sắp đến kỳ phát tình, gần đây trạng thái cơ thể càng ngày càng kém, đi ngủ cũng không yên.
An Phách Hòa nghĩ đến chuyện mình đêm qua nằm mơ, không kiềm được đỏ mặt lên.
Trời ạ, mặc dù trong hơn nửa năm nay, đây không phải lần đầu tiên cô mơ thấy Lâm Nam, nhưng mơ kiểu này này lại là lần đầu.
Ở trong mơ Lâm Nam dịu dàng hôn cô, kiên nhẫn vỗ về giống như vô số lần ở kiếp trước.
Trong lúc hoảng hốt, thậm chí cô còn có thể cảm nhận được sự ấm áp giữa răng môi quấn quýt, cơ thể dính chặt vào nhau, tay Lâm Nam làm cho cô run rẩy, thậm chí… Thậm chí lúc hai người cùng lên đỉnh, cảm giác vui sướng khiến người ta hít thở không thông kia.
Trời ạ! An Phách Hòa không dám nghĩ nữa, cô ném bàn chải đánh răng trên tay đi, vùi cả đầu vào trong chậu rửa mặt.
Cảm giác khô nóng dâng trào trong cơ thể mới giảm đi một chút.
Đáng chết! Sao mình lại mơ kiểu đó, tại sao có thể, tại sao có thể, khinh nhờn Lâm Nam như vậy!
Nhất định là bởi vì kỳ phát tình sắp đến, An Phách Hòa tính nhẩm, có lẽ còn hơn hai tháng cô sẽ thành niên bước vàp kỳ phát tình.
Cô luôn ở hành tinh Hỏa Lam tìm kiếm tin tức của Lâm Nam, nhưng căn bản không ai biết Lâm Nam, dường như Lâm Nam cứ biến mất như thế.
Việc đó rất phi lý, với năng lực của Lâm Nam, anh nhất định sẽ tỏa sáng rực rỡ, vì sao không ai biết đến anh, có phải anh đã xảy ra chuyện gì rồi không.
An Phách Hòa lại bắt đầu suy nghĩ miên man.
“Này này! An, cậu tỉnh lại đi.” Joss nhìn An Phách Hòa đâm đầu vào trong chậu rửa mặt hơn hai phút đồng hồ, không nhúc nhích, tưởng là hôm qua cô uống nhiều, còn chưa tỉnh rượu, vội vàng xông lên, kéo đầu của cô ra, “Sau này không thể lại để cho đám người kia rót rượu cậu.
Chẳng ai có ý tốt cả!”
An Phách Hòa hơi mơ màng, sững sờ gật gật đầu, “Đúng, không uống!”
Lần này tiểu đội sẽ tạm ở lại căn cứ một tuần, nhưng không phải để nghỉ ngơi, thứ chờ đợi bọn họ chính là cuộc huấn luyện nghiêm khắc hơn.
Lúc An Phách Hòa đến sân huấn luyện, thành viên nhóm họ đã sớm bắt đầu huấn luyện, trong đó người cố gắng nhất chính là Ryan.
Ryan đang vật lộn cùng một gã beta to con, nhìn thể trạng, quả thực cậu nhỏ nhắn đáng yêu, thế nhưng lại có lợi thế ở việc linh hoạt nhanh nhẹn, lấy nhỏ thắng lớn, thoáng cái đẩy tên to con ngã xuống đất.
An Phách Hòa khẽ gật đầu, cô lúc trước không nhìn lầm, tên nhóc này rất thông minh, học rất nhanh.
Trước đó khi gặp đạo tặc vũ trụ, một mình An Phách Hòa vật lộn cùng hai tên đạo tặc vũ trụ, suýt chút nữa bị ném vào trong vũ trụ.
Bạn đang đọc bộ truyện Ông Xã Alpha Vạn Người Mê Của Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ông Xã Alpha Vạn Người Mê Của Tôi, truyện Ông Xã Alpha Vạn Người Mê Của Tôi , đọc truyện Ông Xã Alpha Vạn Người Mê Của Tôi full , Ông Xã Alpha Vạn Người Mê Của Tôi full , Ông Xã Alpha Vạn Người Mê Của Tôi chương mới