Edit: Pi sà Nguyệt
Beta: Pi sà Thần
Đang lúc tiểu đội của An Phách Hòa chuẩn bị lần nhảy vọt cuối cùng thì đột nhiên bọn họ nhận được thông báo khẩn cấp, phía trước báo rằng hành tinh Hỏa Lam bị người Qatar bao vây tấn công, đội của họ phải rút lui khẩn cấp.
Các đội viên đều hoảng loạn, căn cứ theo tin cảnh báo lần này thì số lượng người Qatar tấn công, dựa vào nhân sự hiện tại của Hoả Lam căn bản không thủ được.
Nhưng An Phách Hòa lại vô cùng kích động, Lâm Nam nổi tiếng từ chiến dịch lần này.
Theo kí ức kiếp trước, không phải mấy tháng nữa lần vây công này mới bạo phát à, sao lại sớm thế nhỉ?
Nhưng cô không để ý nhiều, đây là một cơ hội.
Joss đang sắp xếp nhân viên chuẩn bị chặng về, An Phách Hòa im lặng ngồi trên ghế chỉ huy một lát, “Chuẩn bị tàu cứu sinh cho tôi, đặt những đồ quan trọng lên tàu đó, có thể để bao nhiêu thì để hết bấy nhiêu.”
“Ơ? Cậu muốn tàu cứu sinh làm gì?” Joss dừng công việc trong tay, nghi ngờ nhìn sang.
“Các cậu đi trước đi, tôi muốn… Tôi muốn đến hành tinh Hỏa Lam.” An Phách Hòa biết cô làm như vậy không phải là quyết định lý trí nhất, nhưng thời gian trôi càng lâu cô lại càng hối hận.
Cô hận mình sợ đầu sợ đuôi, hận mình không có can đảm đối mặt.
Cô không thể chờ nổi nữa muốn nói đáp án cho Lâm Nam.
Nửa năm, nếu lần này cô rút lui thì đến khi nào cô mới có thể gặp Lâm Nam đây?
Cô muốn bay tới trước mặt Lâm Nam ngay bây giờ, nói cho anh biết đáp án của cô.
Joss im lặng một lát, là bạn tốt của An Phách Hòa, cô hiểu suy nghĩ của An Phách Hòa.
Tuy rằng lo cho bạn mình nhưng nếu cô đi theo thì sẽ gây phiền phức cho cô ấy.
Cô chỉ có thể gật đầu khó khăn, “Được rồi, tớ sẽ chuẩn bị tàu cứu sinh cho cậu, tớ sẽ đưa mọi người rút lui an toàn, cậu cứ yên tâm mà đi.”
An Phách Hòa ôm Joss, “Cảm ơn.”
An Phách Hòa lên tàu cứu sinh một mình, không gian trong tàu cứu sinh có hạn, vật tư trong đó rất nhiều.
Cô khó lắm mới bò được tới chỗ lái tàu, lúc này mới phát hiện Ryan bò ra từ đám vật tư.
An Phách Hòa, “…”
“Tôi có nói với Joss, tôi đi theo chị, chị ây cũng yên tâm hơn.” Ryan vô tội vẫy vẫy tay.
An Phách Hòa nhìn thấy tàu chủ hạm đã bắt đầu lùi lại, thở dài, “Thôi vậy, lại đây ngồi đi, chuẩn bị nhảy vọt rồi.”
Mắt Ryan sáng lên, ngoan ngoãn mặc đồ trang bị ngồi cạnh An Phách Hòa.
Đợi đến lúc bọn họ cách sao Hỏa Lam tám năm ánh sáng thì bắt đầu thấy hạm đội người Qatar.
An Phách Hòa bật chế độ tàng hình, cẩn thận đến gần.
Khoa học kỹ thuật của người Qatar khá lạc hậu, chỉ có thể quét được tàu chiến tàng hình ở khoảng cách gần, rất thuận lợi cho họ.
Cách khoảng hai năm ánh sáng, hạm đội hai bên đang đánh nhau.
An Phách Hòa nấp sau một tảng thiên thạch, im lặng quan sát.
“Chúng ta không vào được, rất đông! Tàu cứu sinh không có hệ thống công kích, chúng ta sẽ bị nổ thành bụi mất!” Ryan hơi lo lắng.
Sự lo lắng của cậu ta cũng đúng, An Phách Hòa gật đầu, chỉ có thể ở bên ngoài im lặng quan sát.
Bọn họ nấp ba ngày, nguồn năng lượng của phi thuyền dần không trụ được.
Sớm thôi, phi thuyền hết nhiên liệu sẽ hiện nguyên hình trước mặt mọi người, nếu bị phát hiện ở đây thì thứ đợi bọn họ chắc chắn là lửa đạn vô tình.
An Phách Hòa phát hiện cô đã nghĩ quá đơn giản, vì an toàn của Ryan, cô nên lui về căn cứ gần nhất, đợi nơi này kết thúc chiến đấu.
Lúc cô chuẩn bị khởi hành thì vũ trụ xảy ra dị biến.
Một đội cơ giáp bay ra từ sao Hỏa Lam, gặp thần giết thần, đập tan tác đám người Qatar.
Đôi mắt An Phách Hòa sáng rực, cô nhận ra, cơ giáp dẫn đầu là Phong, đó là cơ giáp của Lâm Nam! Quả nhiên anh đang ở đây.
Mỗi lần Lâm Nam thao tác, lục phủ ngũ tạng của anh như bị dao đâm, phân tâm vô cùng.
Vết thương của anh vẫn chưa khỏi hẳn, vốn định giải phẫu lần cuối ở sao Hỏa Lam thì đám người Qatar đột nhiên xuất hiện.
Đây là một thời cơ rất khôn khéo, hôm qua, chủ lực của Hỏa Lam đều xuất phát đi giúp đỡ các tinh cầu cách khoảng mấy trăm năm ánh sáng, mà vật tư trên tinh cầu cũng bắt đầu cạn kiệt, lần tấn công này của người Qatar khiến tiểu đội tiếp tế vật tư phải tạm rút lui, lại càng thêm “chó cắn áo rách”.
Clythen và Lâm Nam thương lượng với nhau, sợ là bên trong đã có gian tế, người Qatar muốn vây chết họ ở nơi này, thừa dịp mọi người vẫn chưa quá kiệt sức, anh phái đội Lưỡi Kiếm phá vòng vây ra ngoài, xem có thể đến căn cứ gần đó kiếm ít vật tư về không.
Người Qatar cũng biết Lâm Nam là chỉ huy trưởng của đối phương, bắt đầu bao vây anh.
An Phách Hòa nhìn Phong bị mười mấy cơ giáp vây quanh, tim cô như muốn nhảy ra khỏi họng.
Lâm Nam vận chuyển tinh thần lực nhanh chóng, dưới gánh nặng của cơ thể và tinh thần, anh dần không còn sức nữa.
Vi Nhân thoát khỏi đám cơ giáp bao vâyh mình, xông lên giúp Lâm Nam, sau đó nói chuyện với anh qua hệ thống.
“Thủ lĩnh, chúng ta rút lui trước đi! Phe địch thực sự quá đông, vết thương của anh còn chưa khỏi hẳn, nên trở lại bàn kỹ hơn.” Cơ giáp của Vi Nhân bị đứt một cánh tay, thông tin cũng làm nhiễu, đứt quãng.
Lâm Nam biết với tình trạng bây giờ bọn họ không thể phá vòng vây, đành dứt khoát quyết định, “Được, rút lui.”
Anh vừa ra lệnh thì thấy cách đó không xa có một tàu cứu sinh đến gần, đang chuẩn bị công kích theo bản năng thì phát hiện có cờ đế quốc trên tàu, người bên mình?
Tàu cứu sinh nhanh chóng tới gần, muốn kết nối với Phong.
Bạn đang đọc bộ truyện Ông Xã Alpha Vạn Người Mê Của Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ông Xã Alpha Vạn Người Mê Của Tôi, truyện Ông Xã Alpha Vạn Người Mê Của Tôi , đọc truyện Ông Xã Alpha Vạn Người Mê Của Tôi full , Ông Xã Alpha Vạn Người Mê Của Tôi full , Ông Xã Alpha Vạn Người Mê Của Tôi chương mới