Nước mưa khiến quần áo dính sát vào người rất khó chịu, cô chỉ nhìn quanh phòng một lượt rồi đi nhanh vào phòng tắm.Tắm rửa giặt đồ xong xuôi mới nhớ ra không có đồ để mặc, liền nhân lúc Hoàng không để ý, đi vào phòng hắn.Mở tủ quần áo, bên trong đều là đồ của đàn ông, vừa dài vừa rộng, hoàn toàn khác biệt với cô, vóc dáng nhỏ xinh, mặc cái gì của hắn cũng sẽ giống như trẻ con mặc trộm đồ người lớn.
Lưỡng lự một lát, cô rút ra một chiếc áo sơ mi trắng, khoác lên người.
Tìm máy sấy tóc sấy qua bộ tóc đang ướt nhượt rồi mới ra ngoài."Cô mặc cái gì thế này?"Hai mắt hắn nóng rực nhìn cô, cô gái vóc dáng nhỏ xinh nhưng cũng có lồi có lõm mặc áo sơ mi nam.
Vừa thuần khiết lại vừa quyến rũ.
Vạt áo dài vừa đủ che đến nửa đùi, cổ áo mở rộng để lộ xương quai xanh thon nhỏ.
Vòng eo bị che lấp dưới áo rộng thùng thình, mỗi khi thay đổi tư thế hay bước đi đều như có như không mà lộ ra.Bên dưới vạt áo là đôi chân vừa thẳng vừa dài, tay áo dài xắn lên đến khuỷu, trông càng mảnh mai hơn.
Lại phối hợp với vẻ mặt ngây thơ như không hề hiểu rằng cách ăn mặc này có thể khiến tất cả đàn ông trên đời hóa sói."Tôi không có quần áo để thay nên đành mượn tạm áo sơmi của anh, không được sao? Tôi thấy cũng khá ổn mà."Dường như cô thật sự không biết sự quyến rũ vô hình đang tỏa ra từ từng cái nhíu mày, từng bước chân của mình.
Hắn cảm thấy bản thân đang bị cô dẫn dắt, nếu không cẩn thận, sẽ lại lần nữa đắm chìm vào thân thể xinh đẹp đầy mê hoặc này, không thể tự thoát ra."Cô mặc như thế này mà bảo không muốn quyến rũ tôi, cô nghĩ ai có thể tin được cô chứ? Rõ ràng là rất giỏi quyến rũ đàn ông, nhưng lại luôn tỏ vẻ ngây thơ vô tội.
Nhìn thấy bao nhiêu thằng đàn ông bị mình đùa giỡn, chắc cô vui lắm nhỉ?"Cô dẩu môi, không cho là đúng:"Anh bị điên à? Chång lẽ cứ mặc áo sơmi của anh là muốn quyến rũ anh? Nếu ở đây có đồ của tôi, tôi cũng chẳng mặc áo của anh làm gì."Đó là khi cô chưa hiểu được sự quyến rũ của việc mặc áo sơ mi nam.
Cô không hiểu, mặc áo của người đàn ông, càng có vẻ gắn bó mật thiết hơn cả lên giường.
Nói cách khác, anh ta có thể lên giường với rất nhiều người, nhưng mặc áo sơmi của anh ta, lại chỉ có một người có thể mà thôi."Vừa rồi tôi lễ tân của công ty tôi có báo lại, trong khi chờ tôi cô đã chạy ra ngoài một lúc.
Cô đã đi đâu?"Không ngờ lễ tân của công ty hắn lại cẩn thận đến mức đó, người rời đi rồi còn báo cho chủ tịch.
Cô cứ nghĩ là nhân viên lễ tân chủ động gọi điện báo, mà không biết do hắn cố ý gọi điện về hỏi xem trong thời gian chờ đợi cô đã làm gì."Tôi đi mua thuốc tránh thai, hôm qua quên không uống."Dù sao hắn cũng luôn muốn cô uống thuốc tránh thai, nên chuyện này chẳng có gì phải giấu.
Cô nghĩ vậy.
Mấy lần trước, hắn còn hết lần này đến lần khác mang thuốc đến trước mặt cô, ép cô uống cơ mà.Nhưng không ngờ, vừa nghe xong câu “mua thuốc tránh thai" thì hẳn đã tỏ vẻ khó chịu."Ai cho phép cô tự tiện uống thuốc tránh thai? Còn giấu tôi nữa?"Cô chẳng hiểu nổi hắn muốn thế nào nữa, người bắt cô uống thuốc tránh thai sau mỗi lần quan hệ là hắn, hôm nay cô theo ý hắn uống thuốc thì hắn lại không vui.
Tóm lại là hắn muốn cô uống hay không?"Chuyện uống thuốc tránh thai của cô, nếu tôi bảo uống thì cô uống, còn nếu không, cô đừng có tự mình quyết định."Ý muốn của hắn thay đổi liên tục, nhưng lại muốn cô phải nghe theo.
Hắn coi cô là gì đây? Một người vợ trên danh nghĩa?Thế thân của người hẳn yêu? Người đàn bà hắn luôn căm ghét?Hay là một con búp bê vô hồn nghe theo sự điều khiển của hắn?"Bây giờ anh còn muốn quản cả chuyện tôi có uống thuốc tránh thai hay không nữa à? Tôi không muốn có con với anh.Chính miệng anh từng nói, một đứa trẻ được sinh ra chỉ càng làm mối quan hệ của chúng ta thêm khó xử.
Vậy tôi uống thuốc tránh thai thì có gì sai? Anh đừng có ép người quá đáng!"Phải, chính hắn từng nói thẳng với cô, với quan hệ của hai người, hắn và cô không thể có con với nhau.
Nếu mang thai, đứa con sinh ra cũng chỉ là kết tinh của sai lầm và tội lỗi.
Làm sao cô nỡ để con của mình được sinh ra và lớn lên mà không có tình yêu.Sau khi dứt lời, cô lục tìm trong ngăn tủ được một chai rượu đã mở nắp.
Chỉ còn nửa chai, nhưng với tửu lượng của cô thì bằng đó thôi đã là quá đủ rồi.
Cô không mấy khi chạm vào rượu bia, nhưng lúc này, đột nhiên lại muốn uống say.Cuộc sống quá mệt mỏi, biết đâu khi uống say, cô có thể quên hết mọi thứ.
Quên đi chuyện sai lầm xảy ra giữa hẳn, cô và Dương, quên đi những kẻ bị tiền bạc danh lợi làm mờ mắt, quên đi đau khổ cô đang phải ôm lấy một mình, quên đi tình yêu cô dành cho hắn.
Dù chỉ là giây lát thôi cũng được, quên đi một giây lát, cô sẽ không còn cảm thấy khổ sở, không áy náy, cũng không e dè điều gì cả.Cô mở nắp chai rượu, không rót ra cốc mà trực tiếp tu từ miệng chai.
Hắn nhìn thấy cô uống rượu, định ngăn cản, nhưng sau vài giây nghĩ ngợi lại thôi.
Có lẽ cô cần một chút dũng khí để nói rõ ràng mọi chuyện.
Bạn đang đọc bộ truyện Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi, truyện Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi , đọc truyện Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi full , Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi full , Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi chương mới