Tiếng bước chân của Hoàng xa dần, hành lang vắng lặng không không tiếng động.
Tâm cũng đã ngừng khóc, cô đứng dậy rửa mặt.
Rửa mặt đi, rửa trôi hết nước mắt trên khuôn mặt xinh đẹp, và cô sẽ trở lạnh mạnh mẽ như ngày nào, sẽ không vì một người không đáng mà bật khóc thêm lần nữa.Vốc một vốc nước lạnh hất lên mặt, nước lạnh khiến người ta tỉnh táo, cũng giúp cô hòa tan hết vệt nước mắt chưa khô.Cô nhìn vào mình trong gương, tiều tụy thảm hại đến mức bản thân cô cũng khó mà chấp nhận nổi.
Không thể tiếp tục như vậy được, cô phải tự ép bản thân mạnh mẽ.
Yếu đuối chỉ có tác dụng khi người chứng kiến là người yêu thương và quan tâm đến cô mà thôi.Bây giờ, thì ngủ một giấc thật ngon, mới có sức lực để trở lại với nhịp sống thường ngày, và ứng phó với những biến cố bất ngờ xảy đến.Vừa bắt đầu thiu thiu ngủ thì tiếng chuông điện thoại vang lên, là số của Hoàng.
Vừa tan rã trong không vui, hắn gọi cho cô không phải lại có trò gì mới muốn mang cô ra đùa cợt đấy chứ?Nghe máy, vang lên từ phía bên kia đầu dây không phải giọng nói quen thuộc của Hoàng mà là tiếng thở dốc, rên rỉ của một người phụ nữ.
Nghe qua điện thoại cũng thấy ả đang không thể ức chế được niềm vui thích, hai người đó chắc đang trình diễn phim người lớn kịch liệt lắm đây.Cô nhăn mặt, cảm thấy ghê tởm đến buồn nôn.
Không hiểu hắn nghĩ gì mà gọi tới, chỉ để cho cô nghe tiếng rên rỉ của người đàn bà khác.
Có lẽ lời từ chối của cô đã khiến hẳn cảm thấy không hài lòng, nên tìm cách khác để sỉ nhục cô.
Từng tiếng rên rỉ dội vào màng nhĩ như nói với cô rằng: Cô không phải người duy nhất mà hắn có thể tìm đến, cô chỉ là một trong số những người đàn bà cùng hắn lăn lộn trên giường, chỉ hơn mấy người khác một tờ giấy đăng kí kết hôn không hề có giá trị.Nếu hắn gọi cho cô để cố tình nhục mạ, thì hắn thành công rồi.
Chưa bao giờ cô cảm thấy bị xúc phạm như vậy.
Không đợi hắn nói câu nào, cô quyết đoán tắt máy.
Thế giới trở nên yên bình, nhưng khi cô nhắm mắt, tiếng rên rỉ và lời cười nhạo vẫn như quanh quẩn bên tai.Lúc lâu sau vẫn không thể đi vào giấc ngủ, cô rời khỏi giường, đi ra mở cửa sổ.
Làn gió ùa vào phòng cũng mang theo chút oi nồng của đầu mùa nóng.
Bước chân của mùa hè đã chạm vào đầu ngõ từ lâu.
Chân trần giẫm trên sàn gỗ, cô nhìn ra cửa sổ.
Phía xa xa, ánh đèn vẫn lập lòe hắt ánh sáng lên bầu trời đêm, một số người trong thành phố này, cả đêm không ngủ.Cô thở dài một hơi, để cửa sổ mở, quay lại giường.
Nhắm mắt, cố gắng bỏ qua những âm thanh đã ghi tạc vào trí nhớ, văng vẳng bên tai.
Khó khăn lắm mới lại một lần nữa đi vào giấc ngủ.Một đêm lặng lẽ trôi qua trong sự trằn trọc khó ngủ của hai người ở hai nơi khác nhau trong thành phố.
Hôm sau, mới sáng sớm trời đã sáng trưng, ánh nắng ấm áp chiếu xuống báo hiệu một buổi trưa nóng nực.Việc đầu tiên cô làm sau khi tỉnh dậy là tắm gội để tẩy đi một thân mồ hôi dính nhớp.
Khoác lên mình một chiếc váy dài thắt eo nhẹ nhàng, tô một lớp son cam.
Làn váy mỏng manh bay bay theo từng bước chân uyển chuyển.
Ra khỏi nhà, cô vẫn là cô phát thanh viên xinh đẹp, người tình trong mộng của không biết bao nhiêu người đàn ông."Chị Thanh Tâm hôm nay đến sớm quá ạ?"Gật đầu với cô bé đồng nghiệp đang nhiệt tình chào hỏi, cô ngồi xuống bàn làm việc của mình, bắt đầu công việc ngày hôm nay.
Từ sau khi xảy ra vụ bê bối lần trước, cũng ít đồng nghiệp chạy đến làm thân với cô hơn hẳn.
Cô khá thoải mái với tình cảnh hiện tại, vì bản thân vốn không phải là người giỏi giao tiếp và thân cận với người khác.
Sự nhiệt tình của đồng nghiệp, đôi khi lại khiến cô cảm thấy không biết phải làm sao.Nửa buổi chiều, cô lại lần nữa nhận được điện thoại của Hồng.
Cô bạn thân vẫn giọng điệu hào hứng và vui vẻ, ngay từ câu đầu tiên đã nói rõ mục đích gọi tới, không cho phép từ chối."Tâm, Thanh Tâm, Tô Thanh Tâm.
Cậu có nghe tớ nói không thế?"Thấy cô không trả lời, Hồng liên tục gọi tên cô trong điện thoại.
Cô bật cười."Xin lỗi cậu, tớ không chú ý lắm.
Cậu vừa nói gì ấy nhỉ?"Đầu dây bên kia vang lên tiếng thở dài, rõ ràng là cố tình thở ra tiếng để cô nghe thấy, cô bạn thân của cô đang muốn cho cô biết, cô ấy đang rất thất vọng, rất không vui, mau mau tới dỗ dành."Tớ nói, lát nữa chúng ta ra ngoài ăn tối, cậu không được phép từ chối đâu đấy.
Đừng có viện lý do với bạn yêu của cậu."Cô cũng không có ý định từ chối Hồng.
Con người cô khó khăn lắm mới có được một cô bạn thân, người không ngại tính tình lãnh đạm xa cách của cô, theo lời cô ấy là "dùng nhiệt tình đun chảy khối băng".
Nên chỉ cần cô ấy gọi, về cơ bản, cô đều sẽ không từ chối."Tớ cũng chưa từ chối.
Nhưng nói trước, tớ không có xe đâu, phải làm phiền đại tiểu thư là cậu đến đón tớ vậy."Không nghĩ tới, Hồng không trực tiếp đồng ý tới đón cô mà nói với giọng thần bí."Không rảnh đến đón cậu.
Nhưng tớ sẽ phái kỵ sĩ thần bí đến đón công chúa, đảm bảo xịn.
Chắc chắn một trăm phần trăm công chúa sẽ vừa lòng."Cô gặng hỏi mãi cũng không cạy ra được từ miệng của Hồng chút thông tin nào về “ky sĩ thần bí".
Cô ấy vui vẻ buông một câu “Đúng sáu giờ nhé" rồi lập tức cúp máy, bỏ lại cô ngẩn ngơ không hiểu nổi cô bạn thân của mình lại đang giở trò gì.Mười tám giờ kém năm phút, một chiếc xe dừng lại trước cửa đài phát thanh.
Bạn đang đọc bộ truyện Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi, truyện Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi , đọc truyện Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi full , Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi full , Ông Xã Ngày Ngày Gửi Đơn Ly Hôn Cho Tôi chương mới