Thật ra suy nghĩ trong lòng họ đều giống nhau, cảm thấy giữa Tô Ánh Nguyệt và Tổng giám đốc LK có quan hệ không thể cho ai biết.
Tô Ánh Nguyệt nghe vậy nhíu mày, vì sao cô gái nào ghét cô cũng đều đi nói với Trần Minh Tân là cô cắm sừng anh?
Lý Tĩnh Kỳ như vậy, Tô Yến Nhi cũng vậy.
Cô đúng là có liên quan với Tổng giám đốc LK, nhưng Tổng giám đốc LK là chồng hợp pháp của cô mà...
Trần Minh Tân híp mắt liếc nhìn Tô Yến Nhi, có vẻ như sắp tức giận, nhưng đột nhiên lại tươi cười sáng sủa, giọng nói dịu dàng: “Cô ấy cắm sừng tôi cũng không sao, chỉ cần cô ấy vẫn còn bên cạnh tôi là được rồi.”
Trần Minh Tân cười quyến rũ, nhưng Tô Ánh Nguyệt nghe xong lời anh nói, liền nổi cả da gà.
Cô ta nhớ rõ lần trước, khi Lý Tĩnh Kỳ nói với anh như vậy, anh cũng trả lời cô ta y hệt thế này.
Phản ứng của Tô Yến Nhi cũng không khác với Lý Tĩnh Kỳ lắm, trong phút chốc, trên mặt lộ ra vẻ không biết phản ứng ra sao.
Vài giây sau, Tô Yến Nhi mới lên tiếng: “Phẩm chất cô ta như vậy, mà anh vẫn muốn cô ta, anh có còn là đàn ông không?”
Trên mặt Trần Minh Tân hiện lên vẻ khinh thường: “Tôi có phải đàn ông hay không liên quan gì đến cô? Nguyệt Nguyệt nhà tôi biết là được rồi.”
Nguyệt Nguyệt nhà tôi...
Tô Ánh Nguyệt mấp máy môi, cô vốn muốn cãi nhau với Tô Yến Nhi, lại nghe Trần Minh Tân nói như vậy, liền cảm thấy có vẻ không nên cho lắm.
“Anh...” Tô Yến Nhi nghe anh nói trắng ra như vậy có hơi xấu hổ, dù sao Trần Minh Tân cũng rất đẹp.
Nam Sơn thật sự không nhịn nổi tò mò trong lòng, cẩn thận hỏi: “Ông chủ, cầu thang bên đó không có gì cả, ít nhiều cũng bất tiện, có cần tôi sai người đưa ghế nằm hay gì đó đến không?”
Lúc nãy ông chủ đột nhiên kêu anh ta sai người canh chừng lối đi tầng 16 và tầng 18, không cho ai đến tầng 17, cũng không nói nguyên nhân.
Anh ta suy nghĩ, ông chủ vừa hòa thuận với cô Tô, ông chủ nhà anh ta cũng vừa khai trai, đôi khi có lúc khó kiềm chế, trực tiếp làm gì đó trong lối đi, cũng có thể lắm.
Tô Yến Nhi bàng hoàng một lát, đột nhiên đưa tay nắm chặt tay Tô Ánh Nguyệt, giọng nói mang vẻ run rẩy: “Ánh Nguyệt, chị là chị họ của em, lúc nhỏ mỗi lần em về nhà họ Tô, buổi tối đều là chị dỗ em ngủ. Em kêu anh ta xóa đoạn ghi âm đó được không...”
Cô ta là con gái nhà giàu có ở thành phố Vân Châu, cô ta là con gái cả nhà họ Tô, cô ta là mợ chủ tương lai của Cung thị, cô ta không thể gánh trên lưng cái danh hãm hại em gại họ được, tuyệt đối không thể.
Nếu như chuyện này truyền đi, thanh danh của cô ta sẽ bị hủy hoại.