Ông Xã Thần Bí

Chương 96: Dạ tiệc (1)


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Tô Ánh Nguyệt suy nghĩ, không cam lòng mà đuổi theo.

Cũng không gõ cửa mà trực tiếp đẩy cửa ra xông vào phòng.

Vẫn chưa nhìn rõ Trần Minh Tân đang làm gì ở đằng trước bàn thì đã nghe thấy anh lạnh lùng mở miệng: “Ra ngoài.”

Ra ngoài?

Tô Ánh Nguyệt khẽ nhíu mày, vừa lúc nãy vẫn còn bình thường mà sao giờ lại vô cớ nổi giận rồi?

Nếu như Tô Ánh Nguyệt thật sự nghe lời anh mà đi ra ngoài thì cô cũng không phải là Tô Ánh Nguyệt nữa rồi.

Cô trực tiếp đi đến trước bàn làm việc của anh, liếc mắt thì nhìn thấy lỗ tai của anh không được tự nhiên đỏ lên, cô chỉ vào lỗ tai của anh hỏi: “Lỗ tai anh sao lại đỏ vậy? Không khí trong này không thoáng à?”

Cô nhớ trên sách có nói, lúc không khí không thoáng, lỗ tai của con người sẽ tự nhiên đỏ lên, hiện tại Trần Minh Tân chính là như vậy.

Trần Minh Tân nghe vậy, sắc mặt càng thêm khó coi, nhưng ngược lại cũng không kêu cô ra ngoài nữa, chỉ là cầm tài liệu lên, làm như không có gì nói: “Ừ.”

Tô Ánh Nguyệt nghe được câu trả lời của anh thì đi đến mở cửa sổ giúp anh.

Trần Minh Tân âm thầm thở ra một hơi, để tập tài liệu xuống, đưa tay sờ lỗ tai của mình, hơi nóng.

Lúc Tô Ánh Nguyệt vừa mới hỏi anh vấn đề đó, tim của anh làm thế nào mà lại đập nhanh hơn, lỗ tai cũng đỏ lên.

Lỗ tai đỏ lên là đặc thù bí mật của anh, ngoài mẹ anh biết lúc anh căng thẳng thì lỗ tai sẽ đỏ lên, còn lại không có ai biết nữa.

Đã nhiều năm cũng chưa xảy ra tình trạng này, nhưng không ngờ chỉ một câu hỏi đơn giản của Tô Ánh Nguyệt mà tai cũng đỏ lên, nhưng lại không dám để cô biết nguyên nhân vì sao tai anh đỏ lên.

Sau khi Tô Ánh Nguyệt đem cửa sổ mở ra, mới quay lại thì thấy tai của Trần Minh Tân cũng không còn đỏ nữa.

Cô cười cười đi đến ngồi trước mặt anh, một tay chống cằm, tay khác thì tiện tay cầm một cây bút, mở miệng thăm dò: “Đơn thỏa thuận ly hôn mới là do anh Nam đưa đến à?”

Lời vừa nói ra, trong lòng của cô không ngừng lẩm bẩm, có chút chột dạ, lại cảm thấy không yên.

Trần Minh Tân không phải là kiểu người sẽ tùy tiện đưa ra quyết định một việc gì đó, nhưng một khi anh đã quyết định rồi thì sẽ không dễ dàng thay đổi.

Cho nên, cô cần phải có một đáp án phòng bị.

Sắc mặt của Trần Minh Tân lập tức thay đổi, trên mặt hiện lên một tầng sương lạnh, lạnh lùng nhìn cô, Tô Ánh Nguyệt bị anh nhìn như vậy có chút sợ hãi.

Cô trực tiếp đứng dậy, đem cây bút để xuống bàn, thu hồi hai tay, giương cằm nói: “Cho dù anh ta đưa đơn thỏa thuận ly hôn qua, tôi cũng không kí!”

Tô Ánh Nguyệt cứng cổ cứng miệng nhìn chằm chằm Trần Minh Tân.

Nếu như anh dám nói một câu làm cô không hài lòng thì cô nhất định sẽ nhào qua cắn chết anh!

Trần Minh Tân như là bị lời của cô lấy lòng, đôi mắt híp lại nhìn chăm chú cô một lúc, sau đó cúi đầu nhìn tài liệu trong tay mình: “Muốn kí cũng không cho cô kí.”

Nghe anh nói như vậy, trong lòng Tô Ánh Nguyệt không kìm lòng được mà cảm thấy ngọt ngào, đáy lòng vui vẻ không thôi, nhưng ngoài mặt vẫn cố giả bộ trấn định nói: “Vì sao?”

Trần Minh Tân ngừng động tác lật tài liệu, ngẩng đầu nhìn cô, sắc mặt nghiêm túc nói: “Muốn chia một nửa tài sản của tôi, e là không có dễ như vậy.”

Tô Ánh Nguyệt: “…”

Đáp án này thật sự là ngoài dự đoán.

Tô Ánh Nguyệt cười lạnh nhìn anh: “Đã coi trọng tài sản như thế, vậy thì anh kết hôn làm gì, lại còn phải ly hôn, bao nuôi mấy cô tình nhân là được rồi.”

“Lời này về sau cô đừng nói lại nữa.” Tuy biết lời cô nói là do tức giận, nhưng sắc mặt của Trần Minh Tân vẫn rất khó coi.

Tô Ánh Nguyệt đang định nói gì đó thì điện thoại của Trần Minh Tân vang lên.

Tô Ánh Nguyệt đành phải đem lời định nói ra nuốt vào trở lại, đợi Trần Minh Tân cúp điện thoại.

Thời gian Trần Minh Tân nghe điện thoại hơi lâu, lúc anh cúp điện thoại thì vẻ mặt anh có chút lạnh, không biết là đang nghĩ gì.

Bạn đang đọc bộ truyện Ông Xã Thần Bí tại truyen35.shop

“Sao vậy?” Tô Ánh Nguyệt đưa tay quơ quơ trước mặt anh, hỏi anh.

Trần Minh Tân giữ bàn tay đang làm loạn trước mặt anh lại, nhìn chằm chằm cô mấy giây rồi mới mở miệng: “Buổi tối có buổi dạ tiệc, nhất định phải tham gia.”

“Buổi dạ tiệc gì?”

“Không quá quan trọng, đi đến tùy ý ăn uống là được.” Trần Minh Tân nói rất tùy tiện, làm cho Tô Ánh Nguyệt thoáng yên tâm một chút.

Lúc cô còn rất nhỏ đã được ba mẹ mang đi tham gia buổi dạ tiệc rồi.

Cô lúc đó trên người vẫn còn mang danh hiệu nhị tiểu thư, vừa trắng trẻo vừa xinh đẹp, đi đến đâu cũng được người ta tung hô.

Sau này ba mẹ không còn nữa, người nhà họ Tô làm gì còn cho cô cơ hội tham gia mấy buổi dạ tiệc như thế này.

Theo lời của Lưu Bích mà nói, giống như con người của bà ta vậy, ra ngoài chỉ làm mất mặt, cũng không có ai quan tâm cô.

Nhưng bọn họ không biết, cô đối với những buổi dạ tiệc như vậy thật sự không quá coi trọng.

Dạ tiệc là thủ đoạn để kết giao của những người quyền quý theo đuổi danh vọng mà trục lợi, mà cô sau khi trải qua hai lần tai nạn mà trưởng thành, đối với nhu cầu của cuộc sống đã càng ngày càng đơn giản hơn rồi.



Buổi tối, Tô Ánh Nguyệt và Trần Minh Tân diện đồ đi ra ngoài dự tiệc.

Địa điểm của buổi dạ tiệc ở CLB Ngọc Hoàng Cung.

Thành phố Vân Châu ngoài CLB Ngọc Hoàng Cung ra thì cũng không còn nơi nào cao cấp hơn có thể đủ lộ ra thân phận của người tổ chức.

Lúc cô và Trần Minh Tân đến Ngọc Hoàng Cung thì Bùi Chí Thành và Nam Sơn đều ở ngoài cửa.

Tô Ánh Nguyệt đi lại gần mới phát hiện đằng sau của Bùi Chí Thành còn có một người đang trốn.

“An Hạ?”

An Hạ vốn dĩ vẫn muốn trốn nhưng sau khi nghe thấy Tô Ánh Nguyệt gọi tên của cô thì biết trốn cũng vô ích.

Bùi Chí Thành quay người lôi An Hạ đằng sau ra, động tác một chút cũng không dịu dàng, trực tiếp níu lấy cổ tay cô lôi ra đằng trước, coi như là xong chuyện.

“Nè, người ta hôm nay mặc váy đấy, không thể nhẹ nhàng một chút sao!” An Hạ bị anh ta lôi ra đằng trước bất mãn phàn nàn.

“Tôi chỉ dịu dàng với phụ nữ, chẳng lẽ cô cho rằng mình mặc váy thì chính là phụ nữ à?” Bùi Chí Thành lạnh lùng hừ một tiếng: “Rõ ràng là ngực nhỏ mặc không được lễ phục hở ngực mà vẫn cứ muốn mặc như vậy.”

Tô Ánh Nguyệt nghe xong, không tự chủ được mà quay đầu nhìn qua, bộ lễ phục hở ngực mà An Hạ mặc dường như có chút không thích hợp.

Chẳng qua cô cũng không thể đi phá đám bạn thân mình được.

Hơn nữa, sau khi trải qua chuyện tối qua, ấn tượng của cô đối với Bùi Chí Thành là xuống dốc không phanh.

“Tôi cảm thấy An Hạ mặc bộ lễ phục này rất đẹp.” Tô Ánh Nguyệt đi qua, sờ eo của An Hạ: “Eo nhỏ đi rất nhiều.”

Ánh mắt của Bùi Chí Thành rơi xuống chỗ eo của An Hạ, trầm ngâm nhìn một chút, cảm thấy có chút nhỏ, cũng tiện tay muốn sờ thử.

Tay vừa đến gần thì đã bị Tô Ánh Nguyệt vỗ “bạch” một tiếng: “Sờ loạn cái gì!”

Bùi Chí Thành nhanh chóng thu tay lại, khuôn mặt thoáng qua một tia xấu hổ, nhưng lại nghĩ không thể ở trước mặt tiểu ngực phẳng mà mất mặt như thế được, bèn nói: “Cô ta có eo à? Ngực với eo đều như nhau.”

“Bùi Chí Thành, anh đừng quên, là bản thân anh đến cầu tôi làm bạn gái của anh.”

“Thưa bà An Hạ, trí nhớ của cô không được tốt à? Là bản thân cô muốn cảm ơn tôi ngày đó đã giúp các cô cho nên cô mới xung phong muốn đến làm bạn gái của tôi.”

“Tôi vẫn là thiếu nữ! Xin hãy gọi là cô An Hạ, anh gọi bà nữa thì tôi sẽ đánh chết anh.” An Hạ nói xong, giơ quả đấm về phía anh.

Trần Minh Tân luôn luôn yên tĩnh vừa vặn lúc này mở miệng: “Được rồi, đi vào đi.”

Trần Minh Tân vừa mở miệng, hai người Bùi Chí Thành và An Hạ đều yên tĩnh trở lại, giống như đứa trẻ bị người lớn khiển trách, ngoan ngoãn khoác tay nhau đi vào trong.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Ông Xã Thần Bí, truyện Ông Xã Thần Bí , đọc truyện Ông Xã Thần Bí full , Ông Xã Thần Bí full , Ông Xã Thần Bí chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top