[Không gian trên núi khá yên tĩnh, nếu đi chậm một chút thậm chí có
thể còn nghe thấy nhịp tim của chính mình. Cảm xúc lo lắng và bất an dần dần lan tỏa.]
[Biên Triết: Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy?]
[Trương Tử An: Chẳng lẽ chúng ta thật sự không có cách nào đi ra ngoài sao? ]
[Biên Triết: Sao lại có thể như vậy...]
[Trương Tử An: Không còn cách nào khác. Chúng ta phải trở về làng Vũ Khê thôi.]
[Biên Triết: Ừm.]
[Hai người xoay lại, đi về phía làng Vũ Khê.]
[Hoàng hôn dần lặng khỏi đường chân trời; đây là lần thứ 3 khi cổng làng Vũ Khê xuất hiện trước mặt hai người.]
[Không giống như hai lần trước, lần này, có rất nhiều dân làng đứng tại cổng
làng, như thể đang chờ đợi sự trở lại của hai người vậy.]
[Biên Triết và Trương Tử An, chết.]
[Kết thúc màn 5]
[The end.]
Cái chết của Biên Triết và Trương Tử An cũng là cái kết cho chuyến hành trình này ư?
Tiền Thương Nhất Nhất có cảm giác rằng, hai người trong kịch bản này chết
quá đột ngột, thậm chí còn chưa kịp phản kháng gì nữa.
Tuy xét
về các phương diện trong phim ma quỷ hay chuyện kinh dị, thì việc hai
nhân vật chính chết đi cũng là vấn đề rất phổ thông. Thế nhưng mà, tình
tiết thế này vẫn khiến Tiền Thương Nhất Nhất vô cùng khó chịu.
Bởi vì bây giờ, hắn đang đóng vai Biên Triết. Và theo kịch bản thì Biên Triết sẽ chết, đó cũng sẽ là kết cục của cuộc đời hắn.
Nếu diễn theo nội dung được viết trong kịch bản, hắn chắc chắn sẽ chết.
Cũng may, Mắt Ưng từng nói trước về vấn đề này. Bằng không, vậy chẳng biết phải làm sao.
Tiền Thương Nhất tăng nhanh tốc độ.
Phía trước, bóng dáng của Mắt Ưng cũng dần hiện lên. Gã cũng không chạy quá xa.
“Trương Tử An, chúng ta nên tiếp tục điều tra!” Tiền Thương Nhất vươn tay phải ra, cao giọng hô to.
Kịch cmn bản!
Tiền Thương Nhất chẳng thèm để tâm đến phần chấm điểm nhân vật nữa; sống sót mới là thứ quan trọng nhất.
Cuối cùng, hắn cũng hiểu tại sao Mắt Ưng không quá ưu tiên kịch bản.
Một kịch bản mà nhân vật bên trong chắc chắn sẽ chết, ngay cả khi đó chỉ là đóng vai, vẫn cũng khiến diễn viên vô cùng phản cảm.
Huống chi, cái chết của Biên Triết và Trương Tử An cũng không có giá trị gì. Cả
hai cứ như những hình người tự động di chuyển trước ống kính, hoàn toàn
tách biệt với sự kiện linh dị diễn ra tại làng Vũ Khê.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!