Tiền Thương Nhất đứng ngay một trong những lối ra được phân công, lối ra số 2.
Ngoài ra, đều có một diễn viên đứng trước mỗi một lối đi còn lại. Trong vài
giây nữa, cả bọn sẽ cùng nhau bước vào con đường nhỏ phía trước.
“Tôi đi đây!” Trí Đa Tinh ra hiệu.
Tiền Thương Nhất liếc trái liếc phải, nhận thấy các diễn viên còn lại cũng
bắt đầu xuất phát. Thế là, hắn cũng nhấc chân phải lên.
Lại bước vào khu rừng, nhưng lần này đã hoàn toàn khác hẳn với hai lần trước.
Trong lòng hắn thầm nảy sinh một nỗi sợ hãi mơ hồ.
Đi bộ một
mình trong khu rừng rậm quỷ dị, bất cứ lúc nào cũng có cảm giác kiểu, sẽ có một con quái vật hay một loại thú dữ nào đó đột ngột xông ra từ hai
bên đường.
“Mới bộ phim thứ hai thôi, mà đã khó nhằn như vậy ư?”
Tiền Thương Nhất càng lo lắng hơn khi nhớ lại tình hình của bộ phim trước đó.
Hắn không thể không tăng nhanh tốc độ bước đi.
Đột nhiên, một giọng thảo luận nho nhỏ vang lên từ khu vực tận sâu bên
trong khu rừng. Giọng nói ấy rất nhỏ, rất khó để nghe rõ, nhưng rõ ràng
là có âm thanh vang lên từ nơi đó.
Tiền Thương Nhất tập trung
mọi sự chú ý vào hai bên lỗ tai, lần mò theo phương hướng phát ra âm
thanh kia. Tuy nhiên, âm thanh lúc thì vang lên bên trái, khi thì ở bên
phải, lúc ở phía trước, chốc lát lại vang lên từ phía sau lưng... Thậm
chí, có thời điểm lại vọng lên từ dưới lòng đất. Về cơ bản, rất khó định vị giọng nói chuyện ấy xuất phát từ địa điểm nào.
Chỉ có một sự thay đổi duy nhất, là cuộc thảo luận kia dần biến thành một cuộc cãi
vã, mà cuộc cãi vã ấy càng lúc càng gay gắt hơn.
Tiền Thương Nhất tiếp tục tiến về phía trước, cuộc cãi vã cũng bắt đầu lớn hơn và dễ nghe thấy dần.
“Yến Nhược Huyên, cậu vẫn không chịu nói à? Chúng ta đều sẽ chết ở đây đấy!”
Vừa nghe thấy giọng nói này, Tiền Thương Nhất hơi ngạc nhiên. Bởi vì, đó là giọng của chính bản thân hắn. Bất quá, hắn nhanh chóng nhận ra rằng,
đây không phải là hắn đang nói chuyện. Thay vào đó, kẻ đang mở lời chính là Mạc An – nhân vật mà hắn đang thủ vai.
“Mạc An! Chẳng phải mình đã bảo rồi à? Mình không biết chuyện gì đang xảy ra!”
Giọng của Nhu Quang vọng đến; đương nhiên, người nói thật ra chính là Yến Nhược Huyên, vai diễn của Nhu Quang.
“Đừng cãi nhau nữa.”
Giọng nói của Ninh Tĩnh vang lên, nghe rất ấm ức và yếu ớt; nhân vật mà cô sắm vai là Đoạn Linh.
Có lẽ sẽ có một cách để trốn thoát khỏi khu rừng này thông qua nội dung thảo luận của năm người trên đảo Hà Phương kia.
Tiền Thương Nhất vẫn duy trì tốc độ hiện tại; hắn bắt đầu căng thẳng dần, cố tập trung cao độ.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!