Mà sau khi Nhu Quang nghe xong câu nói này, cả người cô cũng sửng sốt một
chút. Tiếp theo, lông mày của cô nhíu lại, càng lúc càng tụ sát vào giữa mi tâm; cô mím chặt môi trên, khóe miệng lệch hẳn về phía sau, trông bộ dáng đúng là cực kỳ phẫn nộ.
Cô bước đến trước mặt Trí Đa Tinh, vung mạnh tay phải ra.
Chát!!!
Lòng bàn tay đập mạnh vào mặt Trí Đa Tinh.
Trí Đa Tinh lùi lại hai bước vì cú tát trời giáng này; sau đó, gã nhấc tay lên, chạm nhẹ vào má mình.
Ngay cả khi biết rằng, chính Yến Nhược Huyên là người điều khiển cơ thể của
Nhu Quang và Trương Tư Ba đang kiểm soát cơ thể của Trí Đa Tinh, Tiền
Thương Nhất vẫn có chút ngạc nhiên.
Tình hình bắt đầu phát triển đến mức ngoài tầm kiểm soát.
Tát xong một cái, Nhu Quang vẫn chưa chịu dừng tay, thế mà còn lao tới bóp chặt cổ của Trí Đa Tinh, giận dữ thét lên:
“Đều tại mày, đều do mày mà ra!”
Vẻ mặt dữ tợn của cô còn đáng sợ hơn bộ xương trắng kia nữa.
Tiền Thương Nhất và những người khác lao đến tách hai người ra. Dù đã bị cả
đám giữ chặt tay lại, Nhu Quang vẫn cố dùng chân đá vào Trí Đa Tinh.