Rất nhanh, thời gian năm phút là quá khứ. Quả trứng pet nằm lẳng lặng trong hành trang cũng có dị động.
Trứng lung lay kịch liệt, vỏ trứng dần dần nứt ra, kèm theo đó là những tia ánh sáng màu vàng không ngừng phát quang, che mất cả quả trứng.
Đợi đến khi ánh sáng tán đi, Tấn lập tức nhìn lại, hắn trừng to mắt vì trong hành trang là một sinh vật vừa quen thuộc nhưng cũng vô cùng xa lạ. Nghe có vẻ hơi mâu thuẫn nhưng quả thực sinh vật này là tuổi thơ của hắn. Hắn luôn mơ ước có một con làm bạn nhưng tư duy của một người bình thường cho hắn biết, nó không tồn tại trên thế giới này.
[ Chúc mừng kí chủ nhân được Pikachu một con.]
Thanh âm của hệ thống vang lên.
"Mẹ nó chứ. Ta nhớ được tân thủ pet là một con thông thường Thủ Hộ Ưng, sao giờ lại ra Pikachu rồi"
Hắn nói vậy nhưng trong giọng nói lại tràn ngập niềm vui sướng.
[ Ngài đừng nên đánh đồng ta với cái hệ thống game Phong Vân lạc hậu trên điện thoại đó. Trứng pet tân thủ ở đây là tùy cơ, ngài có thể mở ra bất kì loại pet gì. Chỉ là vận khí ngài hôm nay quả thực dẫm vào cức chó. Lại mở ra phải con chuột màu vàng này. Lực chiến không ra gì. Ừm.. ngược lại là làm thú cảnh cũng không tệ.]
Giọng nói Vân Vân vang lên tràn ngập khinh thường. Tấn lập tức phản bác
" Ngươi thì biết cái gì. Đây là tán gái thần khí hiểu không? Dắt theo nó ra đường, không cần ngươi động khẩu, các nàng vẫn ầm ầm đổ. Con chuột này có nội tại ẩn là " sát gái" "
[ Kí chủ. Ngài thực sự không đứng đắn. Ngài làm ta sợ một ngày nào đó mình hoá thân ngài sẽ giở trò đồi bại với ta. Người ta phận con gái liễu yếu đào tơ, lúc đó làm sao có thể phản kháng lại độc thủ của ngài ...]
Giọng Vân Vân có phần run rẩy. Nhưng tấn biết nàng đây là đang làm bộ. Với lại hắn chỉ là thuận miệng nói vậy chứ một tên kiếp trước vốn nhát gái, cứ nói chuyện với gái là đỏ mặt. Kiếp này cũng không khá khẩm hơn chút nào làm sao có thể làm hành động không cần liêm sỉ như vậy, chẳng lẽ hắn ngại mặt mình chưa đủ đỏ sao ??
"Được rồi, ngươi chớ suy nghĩ nhiều, ban nãy ta chỉ là nói đùa, đừng coi là thật". Tấn giải thích.
[ Hứ. Ai biết trong đầu ngài đang nghĩ gì]
Nghe vậy Tấn cũng lười giải thích thêm. Vân nghĩ gì là chuyện của nó.
Không thể chờ đợi thêm được nữa. Tấn ấn sử dụng. Pikachu trong hành trang biến mất.
Lập tức, bên cạnh Tấn vang lên tiếng kêu khả ái " Pi ka .. pi ka..."
Tấn quay sang,thấy ngồi cạnh mình là một con Pikachu. Nó đang chớp chớp lấy mắt quan sát hắn, sau đó, lập tức bổ nhào vào lòng hắn. Có lẽ do hệ thống nên độ thân mật khi vừa sinh ra đã là max.
Hắn ôm Pikachu, cảm nhận bộ lông mềm mại , ấm áp của nó, lòng Tấn không khỏi mềm nhũn . Thậm chí không đành lòng mang theo nó đi soát quái, sợ nó bị thương, mất đi sự cute ban đầu.
Vuốt ve một hồi, Tấn nhớ đến mình còn một tấm vé exp pet. Hắn ấn mở hành trang, sử dụng cho Pikachu. Tấm vé biến mất. Tấn cũng nhân được thông báo Pikachu lên level 10. Nhưng hắn cũng không cảm thấy Pikachu khác thường gì. Hắn thầm nghĩ
" Có lẽ phải vào chiến đấu mới biết được."
Thấy không còn gì để làm, Tấn xem lại thuộc tính của mình lúc này
Sau khi quan sát , Tấn hài lòng gật gật đầu. Đặc biệt là phần đánh giá kia đã có chút dễ nhìn.
"Vân vân, giờ ta muốn vào phó bản phải làm thế nào"
Tất cả chuẩn bị đã xong, hắn cũng không muốn lãng phí thời gian ở đây nữa.
[ Nếu muốn vào phó bản, ngài hãy đi ra ngoài cửa chính, ở đó có một truyền tống môn. Đứng vào đó ngài sẽ được truyền đến phó bản đầu tiên. Nếu muốn về lại nơi này, ngài chỉ cần mặc niệm trong lòng là được]
Tấn nhìn ra đại môn, bước đến, Pikachu cũng ngo ngoe theo sau. Hắn lấy tay đẩy ra đại môn. Cửa lớn dần dần khai mở, không gian bên ngoài xuất hiện trước mắt hắn. Đó là một thế giới rộng lớn, đưa mắt nhìn ra phía xa là những ngọn núi cao trùng điệp, mây phủ trắng xoá, không thấy điểm cuối đâu. Trước mặt hắn thì là một bãi cỏ rộng lớn, bằng phẳng, vừa nhìn vào , một đám số liệu hiện ra trong đầu Tấn.
Cỏ hồi sức : nghỉ ngơi trên cỏ này tăng 1% hp, 1% mp mỗi phút. Giới hạn kí chủ và pet của kí chủ mới có hiệu quả.
Lại một thứ bug nữa xuất hiện Tấn cảm giác hệ thống thật là đại thủ bút. Dù tác dụng không sánh bằng dược thảo hoạt lực nhưng có được ưu thế là cỏ này không mất tiền mua. Tác dụng tuy chậm nhưng đó cũng chỉ là so với dược thảo hoạt lực. So sánh với việc dùng đan dược chữa thương thì đây đúng là thần dược.
[ Nếu ngài ở thế giới thực. Đây sẽ là nơi pet của ngài nghỉ ngơi nha kí chủ. Kí chủ có thể lựa chọn triệu hoán ra ngoài nhưng đó chỉ là những con pet nhỏ như Pikachu. Càng về sau ngài sẽ gặp được càng nhiều pet với hình thể lớn hơn. Đến lúc đó mang theo rất bất tiện, lại còn rước đến nhiều phiền phức không đáng có.]
Thấy Tấn nhìn chằm chằm bãi cỏ , Vân Vân lên tiếng giải thích.
" Ừm, ta biết rồi, cám ơn ngươi."
Nghe được Vân Vân , Tấn cũng cám ơn một câu.
Biết được công dụng của khu vườn này. Tấn cũng không để ý nhiều nữa. Hắn tìm đến nơi có truyền tống môn.
Nó nằm ở một góc của khu vườn. Nhìn từ bên ngoài thì hình dạng, kích thước gần giống với ma trận trong biệt thự. Chỉ khác là nó đơn giản hơn nhiều. Bên trong là những đường chéo vắt ngang nhau.
Tấn bước vào, ngay lập tức một giao diện hiện lên, đó là giao diện lựa chọn địa điểm truyền tống
Thành Thái Dương
Tân Nguyệt Trấn (khoá)
Thánh Vực ( khoá)
Tử Cấm Thành (khoá)
......
Một loạt tên các địa điểm hiện ra nhưng có thể đến chỉ có thành thái dương. Có lẽ do level chưa đủ cao hoặc lý do nào đó mà tất cả nơi còn lại là trạng thái khoá.
Tấn không nhanh không chậm click vào ô Thành Thái Dương. Lập tức quang mang bao phủ hắn. Tầm mắt hắn là một mảnh trắng xoá. Thân thể hắn dần tan biến.
[ Chúc kí chủ thuận lợi trở về]
Đột nhiên,một tiếng la to làm hắn giật mình. Tuy không nhìn thấy gì nhưng hắn biết đây là Vân Vân đang khích lệ hắn. Tấn trong lòng ấp áp. Có một cái hệ thống nhân tính hoá như này thật là may mắn.
Đợi đến ánh sáng trắng trước mặt tán đi, Tấn khôi phục lại thị giác. Đập vào mắt hắn là một cổ trấn. Từng dãy nhà san sát nhau, mỗi ngôi có một phong cách riêng biệt nhưng không ngoại lệ đều toát lên vẻ cổ kính.
Nhưng điều làm Tấn ngạc nhiên không phải cổ trấn này mà là việc xung quanh hắn lại không có một ai. Hắn hoài nghi mình có phải đến lộn chỗ ??
" Cái quỷ gì. Người đâu ??"
Khuôn mặt hắn khắp nơi đều là vẻ mộng bức. Tấn vào từng nhà một nhưng bên trong cũng không một bóng người. Hết cách , hắn đành phải để Pikachu lên vai, cùng nó đi dọc theo con đường tìm kiếm.
Cuối cùng, trời cũng không phụ lòng
người. Sau khi đi bộ khoảng 20p, Tấn thấy một quảng trường rộng lớn.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!