Nhớ lại vài năm trước, khi cô còn chưa lấy chồng, lúc nào cũng đều cùng Nhã Hân đi chơi, nhưng những ngày tháng rong ruổi vui chơi của hai người, kể từ khi cô bước chân vào nhà họ Dịch thì đã không còn nữa, trên thế gian này có lẽ cô chỉ còn một mình Nhã Hân là bạn.
Thật ra lúc nhỏ cô vẫn còn một người bạn nữa nhưng đó chỉ là tình bạn một ngày, có thể người đó đã quên cô rồi, cũng không biết tại sao đã trôi qua gần 15 năm rồi, mà cô vẫn còn nhớ như in về người bạn đó nữa.
Thấy Thiến Vy có vẻ như rơi vào suy tư, Nhã Hân liền đưa tay quơ qua quơ lại trước mặt cô vừa không ngừng gọi "Vy Vy!"
Nghe thấy tiếng gọi của người nọ khá lâu cô mới bừng tỉnh lại, Thiến Vy hồi phục tinh thần, nhìn Nhã Hân.
"Lúc nãy cậu nói gì?"
Nhã Hân trong lòng chịu thua, chán nản nói: "Cậu suy nghĩ cái gì mà nhập tâm quá vậy? mình gọi cậu nãy giờ đó.
"
"Ờ! cho mình xin lỗi.
" Cô áy náy.
"Bỏ đi, mình thấy cậu từ lúc lấy chồng tới giờ vẫn không có gì thay đổi, à có thay đổi chứ, là đổi đời đấy!"
Thiến Vy cười nhạt, nói: "Đổi đời gì chứ, mình đâu phải loại phụ nữ ham thích vinh hoa phú quý.
"
"Mình biết chứ, chỉ là thấy cậu có một chỗ dựa bình yên như vậy, trong lòng có chút ngưỡng mộ đấy mà.
"
"Ừm! cũng được coi là khá bình yên.
" Cô không để ý lắm đến lời của người nọ, chỉ mong quãng đời còn lại sau này sẽ luôn vô lo vô nghĩ, không thay đổi gì là được rồi.
Nói chuyện nãy giờ Nhã Hân mới để ý tới đôi găng tay của Thiến Vy, không biết từ lúc nào mà cô lại có lối đeo găng tay như vậy?
"Vy Vy găng tay của cậu đẹp quá, cho mình mượn đeo thử một chút được không?"
"Hả! cái! cái này! " Cô giật mình lại mang theo ý lưỡng lự, sao đột nhiên cậu ấy lại nói như vậy, nhưng mà chỉ là mượn găng tay, nếu cô nói không được thì hình như có hơi không hợp lý.
"Vy Vy có được không?"
"Không được, cậu sẽ làm bẩn găng tay của mình mất.
"
Thiến Vy chỉ là không muốn để Nhã Hân nhìn thấy vết hằn trên cổ tay của cô, vì tính cách của Nhã Hân trước giờ đều không để cho bạn bè chịu uất ức.
Bất quá thà để cậu ấy giận cô, còn hơn để cậu ấy biết.
Người nọ nhíu mày, trong lòng nói không đúng, tính cách của Vy Vy không nhỏ mọn như vậy, nhìn sắc mặc của cậu ấy hình như là có chuyện sợ cô biết, không cho cô mượn găng tay vậy xem ra vấn đề có liên quan đến cái găng tay đó rồi.
"Vậy cậu tháo nó ra cho mình xem là được rồi.
Bạn đang đọc bộ truyện Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế, truyện Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế , đọc truyện Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế full , Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế full , Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế chương mới