Có lẽ Dịch Thừa Phong đã biết ai đánh cô rồi, nếu không anh chắc chắn sẽ hỏi cô cho ra chuyện chứ không phải đứng im lặng từ nãy đến giờ.
"Anh tới đây lại có chuyện gì?" Thiến Vy mở miệng, giọng nói khô khan cất ra có chút yếu ớt.
Dịch Thừa Phong nghe cô nói vậy lại do dự một hồi, anh sợ nếu hỏi sẽ làm cô thêm đả kích nhưng nếu không hỏi thì cũng không được, anh rất ghét những chuyện không rõ ràng, suy ngẫm một hồi rồi cũng thở dài mà mở miệng.
"Có thể nói cho tôi biết cái thai đã mất trong bụng em là như thế nào không? em đừng có nói đó là con của tôi, từ lúc đám cưới tới giờ tôi chưa từng chạm vào một miếng thịt nào của em, làm sao em có thể có con với tôi được?"
Ngón tay của Thiến Vy khẽ động, thật ra ngay từ đầu cô cũng đoán được mục đích của anh tới đây là gì, vậy nên lo lắng đã sớm nhường chỗ cho bình tĩnh.
Nhìn Dịch Thừa Phong cao cao tại thượng đứng ở đó, từ trên xuống dưới đều toát lên một vẻ đẹp bất phàm, lại làm cô cảm thấy bản thân thật thấp kém và nhỏ bé.
Trong đầu không hiểu vì sao lại có vô số mối lo sợ, cô nắm chặt tắm chăn mình đang đắp nhìn Dịch Thừa Phong dường như vẫn còn đang cân nhắc, bỗng cô để ý đến chiếc nhẫn đeo trên ngón áp út của anh, cô biết danh tính của chiếc nhẫn đó, chứng kiến bao nhiêu đau thương của Dịch Thừa Phong càng khiến quyết định của cô thêm vững vàng.
Lúc này Thiến Vy dùng một ánh mắt xa lạ khác nhìn anh, môi dưới cười gượng, nói:
"Nếu anh thật sự muốn biết vậy tôi sẽ nói cho anh biết, cái thai đã mất trong bụng của tôi đích thực...là con của người đàn ông khác!" Cô ngắt hơi rồi tiếp tục nhìn anh nói rõ ràng từng chữ.
"Phải! tôi đã lén lúc ra ngoài vụn trộm rồi sau đó có con!"
Dịch Thừa Phong nghe xong đầu tiên là hơi kinh ngạc nhưng sau đó vài giây thì lại bán tín bán nghi, không biết có nên tin hay không.
"Tôi cho em nói lại một lần nữa, nếu em còn không nói thật tôi sẽ không khách khí!"
Thiến Vy ngày thường đều rất nhẹ nhàng yêu kiều nhưng ngay lúc này cô lại như biến thành một con người khác vậy, cũng không biết cô lấy đâu ra khí thế và can đảm mà nhìn thẳng vào đôi mắt bén như dao của Dịch Thừa Phong nói không lắp một từ.
"Những gì tôi nói điều là sự thật, tại sao tôi phải nói dối anh chứ? nói cho anh biết! tôi đã đi vụn trộm không những một lần mà còn rất nhiều lần nữa, anh có biết tại sao không? tại vì tôi cảm thấy rất cô đơn, rõ ràng anh là chồng của tôi nhưng anh lại không hề quan tâm gì tới tôi hết, tôi cô đơn, tôi muốn tìm một người để tâm sự, muốn cùng người đó có những cảm xúc thân mật giống như vợ chồng.
Dù sao thì tôi và anh cũng không ai yêu ai, chắc anh cũng không để ý tới chuyện đó đâu nhỉ?"
Trong giọng nói còn mang theo sự lẳng lơ trơ trẽn.
Bạn đang đọc bộ truyện Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế, truyện Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế , đọc truyện Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế full , Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế full , Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế chương mới