Nói xong một câu như vậy d*c vọng trong người anh cũng bắt đầu dâng lên, tầm mắt rơi vào khe ng ực trong chiếc cổ áo dài hình chữ V, rồi thản nhiên đưa tay ra sau lưng Khả Doanh mò tìm khóa áo kéo xuống.
“Cậu chủ!” Khả Doanh bất ngờ sửng sốt, nhưng không dám ngăn cản anh.
Reng! Reng!..
Tiếng chuông điện thoại của Dịch Thừa Phong reo lên, vô tình phá hỏng chuyện tốt của anh, bên trong thập phần bực bội nhưng nén lại không muốn tức giận, anh lấy ra xem danh bạ trước mắt là Phương Tử Cầm, đột nhiên lại gọi cho anh chẳng lẽ đã tìm được người mẫu rồi?
“Tôi nghe đây! cậu lại có chuyện gì?” Dịch Thừa Phong không hề e dè có sự hiện diện của Khả Doanh mà tự nhiên nói, còn cô tranh thủ kéo lại khóa áo.
“Thiếu gia có chuyện lớn rồi!”
Nghe tới cái câu này anh chỉ ngán ngẩm.
“Lại là chuyện lớn gì nữa, trời vẫn chưa có sập đâu!”
“Trời thì chưa sập, nhưng chuyện thì còn lớn hơn trời sập nữa đó, cậu có gặp thiếu phu nhân không? Nhã Hân gọi cho tôi nói khi hai người họ đi chơi ở khu vui chơi Tân Dương thì lạc mất nhau, thiếu phu nhân mất tích rồi.”
Dịch Thừa Phong sắc mặt vẫn không thay đổi, mất tích? chẳng lẽ là bị Lăng Thiên Trì bắt?
Anh một tay nghe điện thoại một tay cầm đũa gấp miếng cà tím đúc cho Khả Doanh ăn, rất thản nhiên nói: “Chuyện này ba tôi đã biết chưa?”
“Trời ơi, tôi biết tính khí của lão gia cho nên tôi vẫn chưa nói gì.”
“Được rồi, cậu không cần lo, tôi biết cô ta đang ở đâu.”
“Cậu biết? Vậy thiếu phu nhân đang ở đâu vậy?”
“Bớt hỏi nhiều đi, lo tìm kiếm người mẫu cho tôi!” Nói xong liền tắc máy vứt sang một bên, đúng là thứ đàn bà phiền phức!
Khả Doanh với khoảng cách gần như vậy cô cũng có thể nghe rõ được âm thanh ở trong điện thoại nói gì, có chút tò mò nhút nhát cất ra một câu.
“Cậu chủ có vợ rồi sao?”
Dịch Thừa Phong khẽ vuốt v3 mái tóc của Khả Doanh, nói: “Anh không có vợ, vợ của anh đã chết từ lâu rồi.”
Anh nói tới đây, vành mắt không khỏi đỏ lên, mang một chút cay cay ở hai bên khóe mắt, tựa như đang muốn khóc vậy.
Khả Doanh thấy vậy thật áy náy thầm tự trách bản thân ngàn vạn lần nhiều chuyện, cô vươn tay sờ lên gò má mềm mại của anh dỗ dành nói:
“Cậu chủ đừng khóc, là Khả Doanh không tốt, không nên nhiều chuyện.”
Anh nắm lấy tay của Khả Doanh, cố gắng gượng cười.
Bạn đang đọc bộ truyện Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế, truyện Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế , đọc truyện Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế full , Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế full , Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế chương mới