Chân mày của Thiến Vy khẽ nhíu, cô rên nhẹ có chút đau thì ra là Dịch Thừa Phong đang cắn lấy hạt châu của cô.
"Ưm...đừng..."
Dịch Thừa Phong cứ nút rồi lại cắn, mùi vị tuyệt vời như vậy đời này anh chưa từng trải qua, dùng đầu lưỡi ướt át của mình liếm láp, tha hồ trêu đùa ngực của cô.
Mỗi lần anh liếm cô lại vô thức mà phát ra những tiếng rên rỉ non nớt, cảm giác thắt chặt ở chỗ đó, còn có hơi ướt sũng, toàn thân cô đều bị anh liếm đến tê dại.
Dịch Thừa Phong véo nhẹ vài cái vào ngực Thiến Vy, nhìn khuôn mặt của cô hiện tại đã đỏ hết cả lên vì xấu hổ, làm anh lại thấy rất dễ thương, liền ghé vào tai tiếp tục liếm láp xung quanh vành tai của cô, sau đó cắn nhẹ vài cái rồi nói ra một câu đầy mê hoặc.
"Như vậy, em thoải mái không?"
Hơi ấm truyền vào tai, tuy nhột nhưng Thiến Vy lại có cảm giác gì đó rất dễ chịu, dễ chịu đến không nói nên lời, cô như bị anh dụ dỗ hay bị anh mê hoặc, chỉ biết bất lực nằm dưới thân anh.
Không nghe thấy cô trả lời, anh nghĩ chắc cô đang rất mắc cỡ, đôi mắt cô bé cứ nhắm chặt lại không dám mở ra, hai bên khóe mắt còn có chút ướt lệ không tránh khỏi có một cảm giác rất khả ái làm cho người ta tim đập thình thịch.
Anh ghé xuống hôn quanh cổ cô, ngửi thấy một mùi thơm vụn vặt yếu ớt của cô bé cùng với hơi thở ngọt ngào, làm anh thấy có chút nhu mì, trái tim trong phút chốc lại trở nên yếu đuối, thiếu chút nữa lại vì vậy mà không nỡ ức hiếp cô.
Người Thiến Vy bị anh đè lên nặng như một tảng đá, khiến cô không khỏi cảm thấy khó thở, nhiều lần chịu không nổi rất muốn đẩy anh ra, nhưng hai tay cô bị trói chặt hoàn toàn không làm gì được, cơ thể của Dịch Thừa Phong đẹp không góc chết, tựa như bức tượng nam thần, từng đường nét đều được điêu khắc rất tỉ mỉ.
Bình thường cô chỉ có thể nhìn anh ở phía xa, không ngờ lại có một ngày được gần anh còn thân mật với anh như vậy.
Ảo tưởng vừa kịp hình thành trong đầu thì cô lập tức xóa tan nó đi, ý chí cũng ra lệnh cho cô không được suy nghĩ lung tung.
Dịch Thừa Phong vuốt ve ngực của cô, bàn tay chậm rãi trượt xuống phần eo men tới mé hông, từ từ kéo chiếc quần lót của cô xuống.
Chỗ đó vừa trắng vừa sạch hoàn toàn không có một chút cỏ dại nào, thật đúng là hơn cả cực phẩm, anh đưa tay xuống dưới, ngón tay chui vào bên trong thăm dò nơi đầy nữ tính của cô.
Cảm giác đau ở bên dưới làm hai chân Thiến Vy như muốn quằn quại.
"Ahh...Đau...đau quá...xin anh...."
Dịch Thừa Phong chỉ nhìn cô nhíu mày, mới có như vậy mà đã đau đớn không chịu nổi rồi, một lát nữa làm sao anh nỡ...
"Tiểu Ngọc ngoan, em đừng sợ, anh thật sự không nỡ làm vậy với em đâu, nhưng anh không cách nào kìm chế được, tha lỗi cho anh.
Bạn đang đọc bộ truyện Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế, truyện Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế , đọc truyện Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế full , Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế full , Phu Nhân Của Tổng Tài Bị Phế chương mới