Hắn đến giờ vẫn chưa tỉnh lại sao? Ngươi đợi một chút, ta cũng ngươi đi xem hắn.
Hàn Băng Vô Tình thu dọn lại căn phòng, thay đổi y phục rồi mới mở cửa phòng đi ra.
Theo Quân Trường Phong đến chỗ Ôn Cẩn Ngọc, hai người cùng nhau tiến vào.
Hàn Băng Vô Tình cầm tay hắn bắt mạch rồi quay sang nói với Quân Trường Phong.
"Hắn sẽ sớm tỉnh lại thôi.
Ta đã cứu được hắn, không biết ngươi sẽ đem thù lao gì cấp ta?"
Ai da! Ngươi vậy mà thực sự muốn thù lao a!"
Quân Trường Phong nghe nàng nhắc đến chuyện này, đưa tay ôm ngực một bộ thương tâm muốn chết.
"Ta trước giờ không biết nói giỡn."
Hàn Băng Vô Tình lạnh nhạt nói.
"Hay là ngươi không nỡ trả chút thù lao này?"
Nhàn nhạt ngữ khí nhưng nghe vào tai Quân Trường Phong lại làm cho hắn cảm thấy một loại mạc danh nguy hiểm ảo giác.
"Chuyện không trả thù lao này ta sao có thể làm."
Quân Trường Phong hai mắt đào hoa rũ xuống, bày ra bộ dáng ủy khuất, ngươi đừng có oan uổng ta biểu tình trước mặt thiếu nữ.
Bộ dạng này của hắn mà bày trước mặt những thiếu nữ khác chắc chắn sẽ khiến cho họ mềm lòng nhưng đáng tiếc người hắn đối diện lại là Hàn Băng Vô Tình, nàng không ăn này một bộ.
Thiếu nữ nâng tay, xòe ra bàn tay nhỏ xinh với năm ngón tay như ngọc trước mặt hắn, nhàn nhạt mở miệng.
Thù lao cho ta.
Hảo.
Biết không lay chuyển được Hàn Băng Vô Tình, Quân Trường Phong một bộ ngượng ngùng đưa một bàn tay của bản thân đặt lên tay nàng.
Bàn tay của nam nhân to với những ngón thon dài bao trọn lấy bàn tay của thiếu nữ.
Bạn đang đọc bộ truyện Phượng Họa Phong Vân tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Phượng Họa Phong Vân, truyện Phượng Họa Phong Vân , đọc truyện Phượng Họa Phong Vân full , Phượng Họa Phong Vân full , Phượng Họa Phong Vân chương mới