Vào những năm trước thế chiến đầu tiên, các nước phương Tây nhận thấy những trường hợp tai nạn khá dị thường, những hiện tượng được cho là liên quan đến tâm linh và các tin đồn liên tục được truyền khắp nơi. Sau thời gian theo dõi, họ phát hiện những hiện tượng không giải thích được kia liên quan đến những cá nhân khác nhau. Tuy vậy những cá nhân này không quen biết nhau, không sinh hoạt chung trong một cộng đồng và những dị tượng bên cạnh họ cũng không hề giống nhau. Vì để tìm hiểu chuyện này, chính phủ các nước đã bí mật bắt cóc những người này và tiến hành nghiên cứu. Đầu tiên các nhà khoa học phát hiện bọn họ có những khả năng dị thường và những hiện tượng kia là bởi vì bọn họ mà có. Các nhà khoa học lập tức mở rộng phạm vi thí nghiệm lên những người từng tiếp xúc với họ, hoặc những gì họ đã từng ăn uống tiếp xúc. Tuy nhiên không tìm thấy điều gì bất thường. Vậy là các nhà khoa học quay về bản thân những người ban đầu. Sau rất nhiều nghiên cứu tổng hợp, các nhà khoa học mới rút ra kết luận những người có khả năng dị thường kia đều có mã gen lạ. Chính mã gen này là nguồn gốc của dị thường kia, cho nên gọi là gen A. Nhưng mà mã gen A này lại di truyền không theo qui luật cũng như đa số đều là gen lặn. Nhận thấy tiềm năng cực lớn, chính phủ các nước bắt đầu khởi động chương trình được gọi là DỊ NĂNG – ABILITY. Từ rất lâu về trước, trong hai cuộc thế chiến đã xuất hiện một số đội đặc nhiệm dị năng. Bọn họ lực chiến cao, hành động theo nhóm nhỏ, và khả năng hoàn thành hiệm vụ lên tới 95%. Có thể phỏng đoán được một vài quốc gia tham chiến đã đào tạo những đội đặc nhiệm dị năng đó. Điển hình bên phía đồng minh có: nước M và nước X, hai nước có lực lượng đặc nhiệm dị năng nhiều nhất, tiếp sau là nước A với số lượng không nhiều. Phe trục có: nước G và nước J, sau họ là nước Y với số lượng lẻ tẻ. Tuy nhiên, sau thế chiến thứ 2, người ta không còn nghe thấy về những đội đặc nhiệm như thế nữa. Lãnh đạo tiền nhiệm của nước V đã từng đi bôn ba khắp các châu lục, tham gia vào đoàn thể chính trị của rất nhiều nước, là thành viên chủ chốt của Công Hội C.X, một công hội khá lớn nhưng nhanh chóng bị lụi tàn. Tuy nhiên, khi vị lãnh tụ ấy quay trở về nước V để lãnh đạo kháng chiến, ngài đã mang theo bí mật về Dị Năng cũng như một phần kế hoạch đào tạo mà Công Hội C.X từng phát triển cho nước X.
Kể từ đó, vị lãnh tụ đã bí mật trù bị cho dự án này. Tuy nhiên, bởi vì thời kỳ chiến tranh đặt thù, nước V không có khả năng phát triển dự án cho nên đến khi vị lãnh tụ nọ qua đời, dự án vẫn nằm trên bàn giấy mà chưa thể thực hiện. Tuy nhiên, trước đó bọn họ đã triển khai một dự án khác thay thế, đó là dự án Xung Phong. Dựa vào những kỹ thuật mà vị lãnh tụ mang về, bọn họ lựa chọn được con số cực ít những người có khả năng giác tỉnh dị năng, bí mật gửi sang nước X. Nước X sẽ tiếp nhận giác tỉnh dị năng và trả họ về sau khi đã thực hiện số lượng nhiệm vụ nhất định xem như giá cả trao đổi. Vì vậy, đối mặt với nước M đang có ý định xâm chiếm đất nước, nước V đã thủ thắng và giải phóng đất nước của mình. Nước V bí mật đưa người vào đám đông bỏ chạy sau chiến tranh đi sang nước M, từ đó thâm nhập sâu vào cộng đồng bản địa. Không những thế, một bộ phận không nhỏ khác cũng trà trộn vào rất nhiều quốc gia có dự án dị năng. Những người này sau khi thăm dò được tin tức sẽ mang về nước V phát triển dự án dang dở. Vì dồn tất cả tài lực vào dự án này, cho nên bề ngoài nước V không sánh bằng các nước xung quanh. Đất nước V ngoài mặt là đất nước nghèo khó, chậm phát triển kinh tế, nhưng thực chất là một siêu quốc gia. Bọn họ lợi dụng mấy chục năm sau chiến tranh, âm thầm tích trữ tài phú từ kẻ thù bỏ lại, tuyên bố với bên ngoài toàn bộ số tiền/vàng ấy bị mất tích không tìm thấy. Nhưng thực chất họ đã bắt đầu tiến hành dự án Quân Đoàn Dị Năng từ rất lâu. Bọn họ xây dựng một hệ thống xét nghiệm những đứa trẻ sơ sinh mới ra đời, sau khi được xác nhận có gen A, những đứa trẻ ấy sẽ được đưa về viện nghiên cứu nuôi dưỡng. Đến năm tuổi, chúng sẽ được kiểm trắc lần một, thức tỉnh năng lực mà gen A trong chúng mang lại. Nếu thành công, những đứa trẻ có năng lực sẽ được giáo dục đặc biệt. Những đứa trẻ thất bại sẽ còn một cơ hội vào năm mười tuổi. Nếu lần này lại thất bại, chúng có hai lựa chọn: một, trở về xã hội với gia đình, quên đi khoảng thời gian trong viện nghiên cứu. Hai, bước vào một thí nghiệm khác, thí nghiệm cấy ghép dị năng. Cấy ghép dị năng mang lại những cơ hội, nhưng đồng thời cũng mang lại rủi ro. Việc những đứa trẻ chết đi trong quá trình cấy ghép và sau cấy ghép không phải là chuyện hiếm.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!