Quân Đoàn Dị Năng

Chương 23: Mưa sao băng


Màu nền
Font chữ
Cỡ chữ
22px
Chiều rộng khung
100%
Dãn dòng
180%
trước sau →

Bốn người ngồi trên sân thượng uống bia ăn thịt. Không khí nhìn tổng thể là vô cùng hài hòa.

Somchai là người nói nhiều nhất. Anh ta uống say, đến hoàng thất còn dám mắng.

"Mấy người biết không, lúc Đại tướng Không quân Hoàng gia của chúng tôi chết, tôi thiếu điều mở tiệc ăn mừng."

"Sao vậy?" Cô bé tròn mắt hỏi. Dù sao cũng là đại tướng, làm sao anh ta lại vui mừng trên nỗi đau như thế?

Đặng Lâm khẽ cười, còn Somchai thì nốc một ngụm bia, cao giọng nói.

"Bởi vì nó là một con chó!! Em gái tin được không? Chó làm Đại tướng Không quân Hoàng gia. M* nó cái thời thế gì vậy nè." Somchai lại nhai một miếng thịt rồi nói tiếp. "Nếu là loài gì đó dữ tợn thì còn có gì và này nọ. Nhưng khốn nạn thay nó lại là một con poodle. Trời đất ơi!!"

Somchai vừa dứt lời, cô bé ôm bụng cười ngặt nghẽo, Đặng Lâm cũng không kiêng dè nữa mà ha ha cười.

Chẳng mấy chốc đã qua mười hai giờ đêm, trên trời vẫn không một ánh sao. Somchai ngửa mặt nhìn trời, lè nhè nói.

"Em gái, trời nhiều mây vầy có ngắm được sao băng không đây?"

Cô bé lấy xiên thịt cắn một cái, ánh mắt như có như không nhìn Đào Hạnh và Đặng Lâm, mơ hồ nói.

"Một ánh sao băng thì chắc không thể. Nhưng là mưa sao băng mà, biết đâu được."

Đặng Lâm cười nói với Somchai.

"Bảo đảm với cậu, sẽ có một màn đặc sắc cho cậu xem."

Somchai gục gặc đầu, lại hớp một ngụm bia. Anh ta đã say lắm rồi, thần trí bắt đầu mơ mơ hồ hồ, miệng lầm bầm mấy câu tiếng B không rõ ràng rồi lăn ra đất ngủ mất.

Trên sân thượng chỉ còn ba người ngồi trầm mặc hứng gió đêm. Lúc này Đào Hạnh mới vừa nhìn viện nghiên cứu vừa mở lời.

Bạn đang đọc bộ truyện Quân Đoàn Dị Năng tại truyen35.shop

"Khi nào thì có 'mưa sao băng'?"

"Anh rất thích xem sao?" Cô bé cười đáp.

Đào Hạnh gật đầu, lần đầu tiên trong đêm nay nở nụ cười với cô bé.

"Đến đây để ngắm cảnh. Nếu không có gì để ngắm thì thật đáng tiếc."

Cô bé nhìn nụ cười của Đào Hạnh rồi thoáng im lặng.

Thời gian cứ như vậy trôi, thoáng chốc đã gần hai giờ sáng. Đào Hạnh bỗng hơi nhúc nhích ánh mắt nói với Đặng Lâm.

"Mưa sao băng sắp đến rồi!"

Đặng Lâm nghe xong cũng hướng mắt về phía viện nghiên cứu. Cô bé ngồi một bên tuy không nói gì nhưng cô đã hướng mắt về phía đó từ lâu.

Trong mắt Đặng Lâm và cô bé nọ thì không có gì xảy ra cả. Nhưng trong mắt Đào Hạnh đang diễn ra một cuộc đột khích thầm lặng.

Hai người đàn ông trang phục đen quanh người đeo đủ loại vũ khí lặng lẽ vượt qua tường an ninh của viện nghiên cứu. Hai người không có chút trở ngại nào tiến vào từng tòa nhà lắp đặt một loạt các thiết bị, mang đi cơ số giấy tờ.

Khi hai người đó trở ra, phải mất năm phút sau mới bắt đầu có động tĩnh.

Đầu tiên là khu nhà phía ngoài phát nổ. Rồi tòa thứ hai thứ ba thứ tư lần lượt nổ tung. Nhân viên của viện nghiên cứu lập tức được lệnh cứu chữa. Nhưng không dừng ở đó, cứ cách vài phút lại có một tòa nhà phát nổ. Cả viện nghiên cứu có tổng cộng ba mươi tòa nhà lớn nhỏ thì bây giờ đã đổ sụp hơn phân nửa chỉ trong vòng nửa tiếng.

Nhân viên viện nghiên cứu dường như trì trệ hẳn đi. Bọn họ không hiểu vì sao lại xảy ra sự việc trong khi hệ thống an ninh không hề phát hiện có người xâm nhập. Những người mang dị năng trong viện nghiên cứu bắt đầu truy xét xung quanh. Rất nhanh chóng, bọn họ đã có thể nhìn thấy những thiết bị dẫn nổ khắp những tòa nhà còn lại và vội vàng tiến hành gỡ kíp.

Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!

Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Quân Đoàn Dị Năng, truyện Quân Đoàn Dị Năng , đọc truyện Quân Đoàn Dị Năng full , Quân Đoàn Dị Năng full , Quân Đoàn Dị Năng chương mới


Bình luận văn minh lịch sự là động lực cho tác giả. Nếu gặp chương bị lỗi hãy "Báo lỗi chương" để BQT xử lý!
Back To Top