Đặng Lâm xuống dưới lầu thấy chú Ba đang ngồi trên sofa chờ đợi. Vừa thấy anh, chú Ba đã cúi chào.
"Cậu chủ, mọi việc đã chuẩn bị xong, chỉ chờ đến lúc xuất phát."
Đặng Lâm gật đầu nhìn đồng hồ. Còn nửa tiếng là đến giờ xuất phát, Đặng Lâm
nhìn thông số cơ thể mà Tinh Lang hiển thị thì thoáng chùng xuống.
Mọi chỉ số đều bình thường, bao gồm cả sức khỏe tổng quát, có nghĩa là anh
không bị ảnh hưởng đến cuộc tiểu phẫu vừa rồi. Nhưng mà chỉ số bình
thường này đối với những người mang dị năng khác lại chẳng bình thường
chút nào. Đây hoàn toàn là những thông số hướng về cái chết. Mặc dù vậy, Đặng Lâm đã rất hài lòng về nó rồi. Bởi vì so với lần kiểm tra trước đó ở phòng thí nghiệm của tiến sỹ Mai thì không khác là bao, tạm xem như
anh vẫn ổn.
Đặng Lâm hơi thở dài, sau đó cùng với chú Ba rời đi, đến địa điểm tập kết.
Tại điểm tập kết, Đặng Lâm nhìn thấy mười mấy người đang xếp hàng chỉnh tề
chờ đợi anh. Anh còn thoáng thấy Nguyễn Thu Giang thu liễm đứng cuối
hàng, anh gật đầu hài lòng. Cô gái này đúng là nói được làm được, thành
thật như vậy cũng đáng để đào tạo.
Đặng Lâm nhận danh sách chú Ba đã chuẩn bị sẵn nhìn qua một lượt, sau đó lên tiếng.
"E732, đến đây."
Nguyễn Thu Giang ở cuối hàng giật mình ngẩn đầu nhìn vào mắt Đặng Lâm, chần chừ một lúc mới ra khỏi hàng bước đến trước mặt anh.
Nguyễn Thu Giang hơi sửng sốt, nhưng nhanh chóng nhận lấy danh sách sau đó vô
cùng nghiêm túc điểm danh từng người một. Điểm danh xong, Đặng Lâm cùng
cả đội di chuyển ra máy bay quân sự đang chờ sẵn.
Cả đội ngồi máy bay quân sự từ Long Uyên đến Thái Phiên, sau đó lại từ Thái Phiên ngồi
tàu hải quân ra quần đảo Hoàng Á. Theo lộ trình ban đầu thì mất hai ngày trên tàu hải quân thì họ mới cập bến đảo Phú Lâm, một hòn đảo lớn trong quần đảo Hoàng Á. Nhưng rất không may, thời tiết bỗng chuyển biến xấu,
bọn họ mới đi gần một ngày đường thì bão ập đến.
Đặng Lâm nhìn
trời, bên tai là tiếng báo cáo của Tinh Lang về tình hình thời tiết cùng dự báo sơ bộ, cuối cùng anh cũng chỉ đành để mọi người đi nghỉ ngơi,
còn bản thân thì đến khoang thuyền trưởng xem xét khả năng vượt bão.
Vì lý do bí mật tập huấn, cho nên trên thuyền này ngoại trừ thuyền trưởng, không một thuyền viên nào biết trung đoàn đang ở trên tàu là những
người mang dị năng.
Lúc này thuyền trưởng đang nhíu mày nhìn vào thiết bị hiển thị trên tàu. Đặng Lâm đến bên cạnh ông, hạ giọng hỏi.
"Thuyền trưởng, tình hình thế nào rồi?"
Thuyền trưởng ngước nhìn Đặng Lâm. Vốn dĩ cấp quân hàm của ông cao hơn anh,
nhưng mà giữa hải quân bình thường như ông ta và bộ đội dị năng như Đặng Lâm thì địa vị của thuyền trưởng lại thấp hơn anh một bậc. Thuyền
trưởng làm một động tác chào rồi nặng nề nói.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!