Khi Minh Lãm tăng tốc ra vào liên tục thì cả cơ thể của Ngọc Lam giống như bị rút cạn sinh lực và khi anh đưa tòan bộ những tinh binh xuất trận đầu vào nơi sâu thẳm nhất của cô xong thì nằm gục xuống người của cô thở hồng hộc nói:
- Anh không nghĩ là làm chuyện này lại mất nhiều sức đến vậy,chẳng khác nào vừa chạy vài chục vòng ngoài sân mà em ổn chứ?
Ngọc Lam vừa có những giây phút thăng hoa mặc dù khi anh mới tiến vào có hơi đau nhưng khi hai người hòa chung một nhịp thở rồi thì những cảm xúc anh gieo lên người cô đã quá sức chịu đựng vì nó quá tuyệt vời,khi nãy cô đã theo nhịp từng cú thúc của anh mà phát ra những âm thanh anh sẽ không thể nào quên Ngọc Lam nuốt nước bọt thì thào nói:
- Anh mau xuống đi người anh nặng như đá ấy đè lên em sắp không thở được rồi này.
Minh Lãm đưa hai tay chống người lên cúi xuống hôn lên môi cô như gà mổ thóc rồi nói:
- Vậy khi nãy ai cứ kéo anh ghì áp sát vào cơ thể của mình nói em lạnh hửm?
Ngọc Lam đuối lí vì đúng khi nãy anh đã tạo cho cô những giây phút thăng hoa đến nỗi cô không biết cơ thể mình muốn gì ngoài nói ra những lời nũng nịu với anh cho nên giờ chỉ có thể nhắm mắt giả vờ như ko hiểu những gì anh nói mà trong thời gian hai người nói qua lại thì nhỏ của anh cũng đã cứng rắn trở lại nên anh mặt không biến sắc cúi xuống ghé sát tai cô đưa răng cắn cắn vào tai cô nói lời dụ dỗ:
- Anh muốn thêm một lần nữa được không Ngọc Lam?
Ngọc Lam lại bị anh dụ dỗ nhưng chỗ ấy vẫn còn hơi đau nên thủ thỉ nói:
- Em còn đau mà …
Anh nghe ra trong lời nói của cô không hẳn có ý là từ chối lời đề nghị của anh nên dụ dỗ nói tiếp:
- Lần này anh sẽ thật nhẹ nhàng thôi,em hãy tin anh.
Ngọc Lam không trả lời anh mà chỉ gật nhẹ đầu rồi nhắm mắt để giấu đi sự mong chờ anh sẽ cùng cô hòa vào làm một và sau cái gật đầu ấy là sự hối hận muộn màng của cô vì cô không biết anh lấy sức ở đâu mà một lần nữa của anh rồi lại thêm một lần nữa khiến cô phải khàn giọng cầu xin anh dừng lại.
Ngọc Lam có thể nhận thấy toàn bộ cơ thể của cô đều đã rã rời thậm chí cô không còn có sức để dậy vệ sinh cá nhân mà nằm ngủ thiếp đi,trong giấc ngủ mê mệt cô mơ thấy chị gái xuất hiện nói: "Trả chồng cho chị " khiến cho Ngọc Lam choàng tỉnh giấc ngồi bật dậy mồ hôi chảy ròng ròng mà Minh Lãm cũng bị cô làm cho tỉnh giấc theo anh ngồi lên hỏi:
- Em gặp ác mộng sao? Em thấy gì mà sợ hãi vậy?
Ngọc Lam chỉ lắc lắc đầu rồi lặng im chứ không dám nói với anh là cô mơ thấy Ngọc Lan, mới đêm qua hai người đã trải qua một đêm nồng cháy quấn quýt nhau không rời nhưng cô chắc chắn khi cô nhắc đến tên chị gái thì anh sẽ lập tức đá cô xuống giường luôn cho mà xem.
Trong khi Ngọc Lam đang rơi vào trầm tư thì Minh Lãm đã phải kiềm lại chứ không anh lại đè cô ra làm bữa ăn sáng luôn rồi,cô cũng nhận ra ánh mắt khác thường của anh cứ nhìn chằm chằm vào cô thì mới nhìn xuống thì cơ thể mình như nhộng như vậy là suốt đêm qua cô không mặc gì mà ngủ sao? Cô nhìn anh đang cười tủm tỉm thì đánh vào ngực anh nói:
- Quân nhân gì mà bi3n thái dữ vậy trời? Anh đừng nhìn em nữa mau lấy cho em cái áo nhanh lên.
Bạn đang đọc bộ truyện Quân Hôn Này Chúng Ta Cùng Vun Đắp tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Quân Hôn Này Chúng Ta Cùng Vun Đắp, truyện Quân Hôn Này Chúng Ta Cùng Vun Đắp , đọc truyện Quân Hôn Này Chúng Ta Cùng Vun Đắp full , Quân Hôn Này Chúng Ta Cùng Vun Đắp full , Quân Hôn Này Chúng Ta Cùng Vun Đắp chương mới