Hàn Tần nhanh nhạy cởi bỏ chiếc váy ngủ của Ngạn Hi xuống, chăm chú quan sát cơ thể của cô từ trên xuống dưới, ánh mắt nóng rực.
Ngạn Hi hít thở không thông, cả người nóng bức ngột ngạt, chỉ biết lấy tay đẩy vòm ngực của Hàn Tần cách xa cơ thể cô một chút.
Cơ thể của Hàn Tần so với Dương Ân cường tráng và săn chắc hơn, cơ bắp rõ rệt, vô cùng hấp dẫn.
Ngạn Hi run lên, đưa tay choàng lấy cổ của Hàn Tần và nũng nịu.
“Em nghe được thư ký An trò chuyện với mọi người, bảo rằng anh đã mua cho Ngạn Linh một chiếc du thuyền, giá trị không nhỏ.”
“Muốn sao?”
Ngạn Hi lắc đầu, “Anh giúp em lấy lại biệt thự Ngạn gia đi, được không?”
“Chuyện này dễ thôi.”
Ngạn Hi nhướng người lên, dụ hoặc kề chiếc môi cuốn lấy Hàn Tần, da thịt nóng bỏng tiếp xúc, hơi thở gấp gáp rơi vào tai hai người khiến dục vọng càng tăng cao.
Hàn Tần cởi bỏ chỗ quần áo còn sót lại trên người, hầu như không thể kéo dài được nữa.
Ngạn Hi tò mò nhìn xuống dưới, vừa trông thấy liền giấu mặt vào trong bờ ngực của Hàn Tần nức nở, “Em sợ...”
“Tập làm quen...”
Ngạn Hi lắc đầu.
Nhưng Hàn Tần lại phì cười, “Em chuyển sang tòa nhà phía tây sinh hoạt vậy, sau này đừng thường hay bám rít Dương Vĩnh.”
“Nhưng mà em rất thích Dương Vĩnh.”
Hàn Tần liếc cô một cái, vẻ mặt lộ ra ghen tuông: “Em đang nằm dưới thân của anh mà nói thích người khác rồi...”
Ngạn Hi phụng phịu, định nói thêm lời châm chọc thì bất giác cảm nhận được cơn đau ở dưới thân, không ngừng giật nảy người muốn trốn thoát.
Trước sự phản ứng của Ngạn Hi, Hàn Tần không thể không mạnh tay giữ chặt lấy chiếc eo của cô mà nhấn xuống, cảm giác khỏa lắp làm anh mãn nguyện.
Ngạn Hi siết chặt lấy tấm drap trải giường không ngừng rên rỉ, đón nhận loại đau đớn như xé tan da thịt, thiêu rụi từng tế bào dù là nhỏ nhất.
“Đừng cử động nữa...!em đau...”
Hàn Tần thật sự kiềm chế và chậm dần, cúi xuống hôn thật sâu vào bờ môi mềm của Ngạn Hi, nuốt lấy những tiếng rên rỉ mị hoặc của cô.
Vào khoảnh khắc này, anh thấy chính mình bừng cháy và triệt để khao khát cơ thể của Ngạn Hi.
Anh từng phủ định rung động dành cho cô, từng tránh né cái gọi là ái tình dục vọng, anh không muốn bị đánh lạc hướng, càng sợ tâm tư dẫn dắt đi sai đường.
“Ôi mẹ ơi...!chắc xương sống của em gãy thành mấy khúc rồi...!đau chết đi được...”
“Cứ than đau...!em chăm tập thể dục hơn đi.”
“Mỗi ngày em đều chạy bộ.”
“Anh không thấy em bơi lội và đánh golf?”
“Em không được uyển chuyển và dẻo dai, hơi thở lại ngắn.”
Hàn Tần ôm chặt lấy Ngạn Hi từ phía sau, bàn tay xoa nắn bầu ngực nhỏ, có phần chê bai nói, “Em cứ viện cớ làm gì, đều do em lười rèn luyện cơ thể.
Không có sức khỏe...!thì làm sao đấu tranh với kẻ thủ.
Chạy bộ một vòng cũng thua lão già Ngạn Tuấn thì rượt chém hắn bằng cách nào?”
Ngạn Hi giống như bừng tỉnh, “Vậy thì ngày mai...!không không, thì ngày mốt em sẽ tập lặn và đánh golf với anh.”
“Ừm, ngày mốt.”
Hàn Tần đưa bàn tay xuống dưới, cảm giác bên dưới đang rất ẩm ướt, không nhịn được liền lật úp Ngạn Hi xuống tiếp tục đưa cơ thể kề sát vào.
Ngạn Hi vùng vằng phản kháng, “Nữa sao...!không được đâu...!gãy xương thật đó...”
Bạn đang đọc bộ truyện Quấy Rầy Cái Chết tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Quấy Rầy Cái Chết, truyện Quấy Rầy Cái Chết , đọc truyện Quấy Rầy Cái Chết full , Quấy Rầy Cái Chết full , Quấy Rầy Cái Chết chương mới