CHƯƠNG 154: NGOẠI TRỪ DỖ CÒN CÓ THỂ LÀM SAO
Editor: Luna Wong
Trong con ngươi thanh lãnh của Mục Trần Tiêu bị điểm điểm tiếu ý làm ẩm, tiếu ý này phảng phất là ánh dương quang đi qua cành cây rậm rạp, chiếu xạ đến chỗ sâu trong rừng rậm, để cả đôi mắt thâm trầm đều bởi vậy dính vào sắc màu ấm: “Ta còn không biết, chữ của cô nãi nãi. . .”
Hứa Vân Noãn mở to hai mắt nhìn, dùng dáng dấp tự cho là hung ác nhìn hắn: “Không cho ngươi nói, càng không cho cười!”
Đôi mắt thủy nhuận bởi vì sốt ruột mà dính vào một chút linh động thủy sắc, mở tròn vo nhìn sang, phảng phất mèo con bị mạnh mẽ đoạt đi cá nhỏ, vươn móng vuốt cong răng cong mềm mềm, không chỉ có không có chút hung ác độc địa nào, ngược lại manh để tâm can người loạn chiến.
Tiếu ý trong mắt Mục Trần Tiêu càng phát đặc hơn: “Chữ của cô nãi nãi thực tại là. . . mượt mà khả ái.”
Hứa Vân Noãn tiết khí, bĩu môi dập đầu ở trên bàn: “Ta liền biết, ngươi nhìn thấy tất nhiên sẽ cười, nên phương pháp trồng rau xanh trong noãn bằng trước đưa cho ngươi, đều là để Chu quản gia chép giúp ta, không nghĩ tới cuối cùng vẫn là bị ngươi phát hiện.”
Mục Trần Tiêu từ dưới cánh tay của Hứa Vân Noãn rút ra một tấm giấy, chữ trên tờ giấy có chút tinh tế chăm chú, nhưng là bút họa lại có vẻ càng non nớt, như là tuổi hài đồng sáu bảy tuổi viết, hơn nữa, từng chữ một mập mạp tròn vo, hoành bình dựng thẳng không thấy chút phong mang nào, như là Hứa Vân Noãn thời khắc này, mềm nhu nhu, để người hận không thể đưa ngón tay ra đâm một cái.
“Ta còn tưởng rằng người thứ nhất thấy chữ của cô nãi nãi là ta, không nghĩ tới Chu quản gia đoạt ở trước mặt của ta.”
“Còn có người trước hơn cả ngươi.” Phản chính đều bị phát hiện, Hứa Vân Noãn thẳng thắn phá quán tử phá suất, tiếp tục cầm bút viết viết vẽ vẽ một chút.
Nhãn thần của Mục Trần Tiêu khẽ động: “Ngoại trừ ta, còn có ai?”
“Mộ Vũ và Hàn Yên thấy qua, mặt khác Hàn phu nhân cũng đã thấy.”
“Mộ Vũ và Hàn Yên thiếp thân hầu hạ ngươi, tự nhiên có cơ hội nhìn thấy, thế nào Hàn phu nhân cũng đã thấy?”
Hứa Vân Noãn vô tội nháy mắt một cái: “Ta và Hàn phu nhân muốn hợp làm một gian tú phường, lẽ nào ta chưa nói với các ngươi sao?”
Mục Trần Tiêu học dáng dấp của nàng trừng mắt nhìn: “Lẽ nào cô nãi nãi nói qua sao?”
“A? Chưa nói qua nha?”
“Ân, chưa nói qua!”
Hai người mắt lớn trừng mắt nhỏ, nhìn nhau nửa ngày.
Hứa Vân Noãn giơ tay lên sờ sờ mũi, cười đến hơi có chút xấu hổ: “Ta còn tưởng rằng đã nói rồi nữa, lần trước Hàn phu nhân đến phủ thăm ta, thương lượng chuyện này, chúng ta đến khế thư đều ký xong rồi, sở dĩ Hàn phu nhân thấy qua chữ do ta viết, cũng là bởi vì ta ký tên trên khế ước, lúc đó ta còn và Hàn phu nhân nói rồi, để cho nàng bảo mật, không được nói ra chuyện chữ của ta khó coi.”
Nhắc tới chữ, trong mắt Mục Trần Tiêu lần thứ hai bị tiếu ý nhợt nhạt nhồi: “Ai nói chữ của cô nãi nãi khó coi, phân minh là khả ái, người bên ngoài muốn học đều không học được.”
“Tôn nhi, ” Hứa Vân Noãn quả đấm nâng má, hơi híp mắt lại, “Ngươi ăn ngay nói thật, có phải đang cười nhạo ta hay không?”
“Cô nãi nãi làm sao sẽ nghĩ như vậy chứ, ta rõ ràng là đang tán thưởng, thật tâm thật ý tán thưởng.”
“Nói xạo! Tôn nhi nhà của ta đã biến thành tên lừa gạt rồi!” Hứa Vân Noãn nhíu mũi, dáng dấp vô cùng đau đớn.
Bookwaves
“Có cô nãi nãi giáo dục, ta làm sao sẽ biến thành tên lừa gạt được?”
“Vậy thì ai biết, có phải ngươi ở bên ngoài học cái xấu hay không?”
“Ta chỉ học theo cô nãi nãi, người khác cũng không để ở trong mắt.”
“Nhìn ngươi bây giờ cũng biết dỗ người vui vẻ rồi, tất nhiên là học người bên ngoài!” Hứa Vân Noãn thở phì phò nói.
“Chuyện dỗ cô nãi nãi, là vô sự tự thông.”
Bạn đang đọc bộ truyện Quốc Sắc Kiều Phi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Quốc Sắc Kiều Phi, truyện Quốc Sắc Kiều Phi , đọc truyện Quốc Sắc Kiều Phi full , Quốc Sắc Kiều Phi full , Quốc Sắc Kiều Phi chương mới