CHƯƠNG 226: KHÔNG THỂ TỒN TẠI CẢ HAI
Dịch giả: Luna Wong
Hứa Vân Noãn cũng không biết chuyện đã xảy ra trong Minh Hối hiên, sáng sớm ngày thứ hai, dùng hết cơm sáng, liền thật vui vẻ đi tìm Mục Trần Tiêu nói chuyện đi dự tiệc của Thẩm gia.
Vừa đi vào viện môn, liền thấy một mình Mục Trần Tiêu ngồi ở phía dưới ngũ thải cẩm đái, hơi ngửa đầu, nhìn một chuỗi hoa hoa trên cành rũ xuống.
Hắn không biết đang suy nghĩ gì, mà ngay cả tiếng bước chân của nàng vào cửa đều không có nghe thấy, đôi mắt đen kịt thâm thúy mang theo quang mang trầm trầm, phảng phất như bầu trời đêm không thấy một ngôi sao nào.
“Trần Tiêu?”
Mục Trần Tiêu chợt quay đầu, tình tự trong ánh mắt còn chưa kịp thu liễm sạch sẽ.
Hứa Vân Noãn hơi sửng sờ, thấy từng đạo tâm tình phức tạp lăn lộn trong cặp mắt kia của hắn, để người nhận không rõ là bi là hỉ, lại không rõ cảm thấy trong lòng bị người dùng kim đâm một cái.
“Tôn nhi, ngươi vừa rồi đang suy nghĩ gì?”
“Nghĩ tới một sự tình phát sinh trong triều, không có chuyện gì lớn.”
Thấy khuôn mặt Hứa Vân Noãn mang theo nụ cười, Mục Trần Tiêu liền cảm giác trong lòng muộn đau nhức, phân minh đã trải qua nhiều chuyện như vậy, vì sao cô nãi nãi còn có thể cười đến vui vẻ thuần túy như vậy nhỉ?
“Chuyện triều đình ta không thể giúp cái gì lớn, bất quá nếu là ngươi cần bạc cứ nói với ta, ta nghĩ ra biện pháp kiếm ngân lượng, rất nhanh thì có thể kiếm được tiền từ Tứ Quý các.”
Nếu là dĩ vãng, Mục Trần Tiêu nhất định sẽ uyển chuyển cự tuyệt, nhưng lúc này hắn chợt có chút tâm tư khác.
“Nếu ta mở miệng đòi bạc cô nãi nãi, vậy nợ ngươi càng ngày càng nhiều, sợ là trả không nỗi.”
“Đều là người một nhà, đâu cần phân rõ ràng như vậy?”
“Nhưng nếu là vẫn thiếu, ta vẫn sẽ nhớ kỹ, từ nay về sau, cũng sẽ thời khắc quải niệm, thiếu nợ cô nãi nãi.”
“Vậy nhớ kỹ được rồi, sau này chúng ta có thể chậm rãi tính.”
Trong ánh mắt Hứa Vân Noãn mang theo tiếu ý, chút nào chẳng biết lúc này một cái nhăn mày một tiếng cười của nàng, đều đang thật chặt dẫn động tới lòng của Mục Trần Tiêu.
“Trí nhớ của ta luôn luôn không tốt lắm, nếu là tính không rõ thì sao? Cô nãi nãi có bằng lòng cho ta thêm một ít thời gian hay không?”
“Vậy thì có cái gì đâu, cuộc sống về sau còn dài, có cả đời để ngươi chậm rãi tính.”
“. . . được.”
Ngón tay của Mục Trần Tiêu thu nạp ở trong ống tay áo hơi run rẩy.
Hắn cảm giác mình lúc này giống như là một kẻ trộm ti v, hắn biết mình không nên mơ ước quang huy của minh châu, nhưng vẫn khắc chế không nổi khát vọng nội tâm, dù cho chỉ là thoáng tới gần, đã cao hứng như là chiếm được tưởng thưởng cao quý nhất.
“Đúng rồi tôn nhi, lần này ta qua đây là có một việc muốn nói với ngươi.”
“Cô nãi nãi nói là việc đi Thẩm gia dự tiệc?”
“Ngươi đều biết rồi?” Hứa Vân Noãn có chút ngoài ý muốn.
“Phải, đêm qua, gia gia tìm đến ta đã nói rồi.”
“Ta nói biện pháp kiếm bạc, có quan hệ với Thẩm gia.” Hứa Vân Noãn cẩn thận nói ý nghĩ của chính mình với Mục Trần Tiêu một chút.
Nghe xong kế hoạch của nàng, Mục Trần Tiêu gật đầu: “Biện pháp của cô nãi nãi vô cùng tốt, nếu có thể thành công, thanh danh của Tứ Quý các nhất định sẽ lần thứ hai truyền xa.”
“Lời đồn đãi nước suối trên Thanh Tuyền sơn cũng giải quyết không sai biệt lắm, đến lúc đó, lại là một khoản tiến sổ sách. Chúng ta mua mấy núi hoang nhỏ, có thể đều trổng cây ăn quả.”
“Ân.”
bookwaves.com
Sau khi Hứa Vân Noãn xác định muốn đi Thẩm gia, liền luôn cảm thấy trong lòng tràn đầy chiến , trong ngày thường đi động đều hổ hổ sinh phong.
Nhị Hắc lại mất hứng, móng vuốt dày khoát lên trên đùi của Hứa Vân Noãn, ô ô ô ô làm nũng.
Hứa Vân Noãn xoa lỗ tai của nó: “Nhị Hắc ngoan, ngày mai không có biện pháp dẫn ngươi đi, ngươi ở trong phủ ngoan ngoãn chờ, chờ ta trở lại liền làm đồ ăn ngon, khao ngươi. Sau này, có cơ hội cho ngươi đến phủ đệ kia diễu võ dương oai!”
Bạn đang đọc bộ truyện Quốc Sắc Kiều Phi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Quốc Sắc Kiều Phi, truyện Quốc Sắc Kiều Phi , đọc truyện Quốc Sắc Kiều Phi full , Quốc Sắc Kiều Phi full , Quốc Sắc Kiều Phi chương mới