CHƯƠNG 24: NGƯỜI MỘT NHÀ PHẢI ĐÔNG ĐỦ
Editor: Luna Huang
Hứa Vân Noãn cười cười, vẫn không giải thích nhiều, nàng muốn từng bước an an ổn ổn đi về phía trước, nên phải sớm xác nhận những người này có thể dùng không, nàng mới có thể hoàn toàn nhét bọn họ vào trong kế hoạch được.
Cách nhiều năm, rốt cục gặp được tiểu đông gia, Tiền chưởng quỹ hận không thể dời trống hết toàn bộ Nhuận Ngọc các, từng món từng món đồ trang sức châu sai hoa mỹ, bộ diêu thuý ngọc tùy ý liền cất vào trong rương: “Đông gia lấy về mang chơi, lão đông gia đã phân phó, mấy năm nay Nhuận Ngọc các vơ vét được thứ tốt chân chính, vẫn luôn là giữ lại không bán, chờ có một ngày có thể đưa cho tiểu đông gia.”
Kinh thành không thể so với địa phương khác, có đôi khi đều trông mặt bắt hình dong, nhất là những tiểu thư quý tộc kia, không người nào là không tị nạnh nhau cả. Tiểu đông gia lớn lên trong lòng bàn tay, ở mặc nhất định không thể bị ủy khuất!
Hứa Vân Noãn vẫn không chối từ, nói lời cảm tạ xong để người nhận lấy, những đồ trang sức châu sai này nếu là gia gia để người lưu lại, nàng tự nhiên sẽ không duyên cớ cô phụ.
Mộ Vũ và Hàn Yên ôm hai cái rương trân quý, chỉ cảm thấy bước chân đi ra đều là cứng ngắc, nếu không cẩn thận va chạm một chút, bán các nàng đều không thường nổi.
Hứa Vân Noãn trái lại không có cảm giác gì, mấy năm nay tuy rằng nàng một mực sống ở Thanh Nhạc sơn xa xôi hoàng vu, nhưng không có chịu qua ủy khuất nào. Đại gia gia bình thường nói, nữ hài tử khác có, nàng cũng nhất định phải có, nên bọn họ đem hết toàn lực cho nàng sinh hoạt tốt nhất.
Nghĩ tới đây, đáy lòng không khỏi trận trận đau đớn hiện lên, sống lại, tuy rằng nàng tận lực muốn ở thêm một đoạn thời gian với ba vị gia gia, nhưng thân thể của bọn họ quá kém, chỉ miễn cưỡng trì hoãn ba tháng.
Thấy ánh mắt sáng ngời của Hứa Vân Noãn hơi lộ ra lờ mờ, Mục Trần Tiêu không khỏi nghĩ thầm, tuy rằng trong miệng nàng nói đạm nhiên, thế nhưng lời nói với Chu Ngọc Nghiên, ít nhiều vẫn là nghe vài phần nhập tâm.
Một người cô đơn trong Mục phủ, dù là hắn và gia gia làm sao chiếu cố tỉ mỉ hơn nữa, cũng khó tránh khỏi sẽ làm nàng cảm thấy ăn nhờ ở đậu.
“Thấy đói rồi?”
Thanh âm của Mục Trần Tiêu thanh lãnh để Hứa Vân Noãn phục hồi tinh thần lại, nhìn ra lo lắng trong ánh mắt hắn, trong lòng có một tia dòng nước ấm hiện lên: “Đói rồi.”
Thanh âm của nàng nhẹ nhàng dễ nghe, trong ánh mắt dẫn theo vài phần thủy sắc lả lướt, một mắt như vậy nhìn sang, không rõ sinh ra vài phần vị đạo ủy khuất mềm mềm.
Mục Trần Tiêu chỉ cảm thấy lông chim trong lòng mọc thêm vài cọng, nhiễu đến trong lòng hắn lo lắng không yên.
Trong tửu lâu dòng người không ngớt, đẩy chén cạn chung tiếng người huyên náo.
Mục Trần Tiêu không tự chủ được nhíu nhíu mày, đối với hoàn cảnh này có chút không quen, may là Úc Khoảnh có dự kiến trước, sớm đã đặt xong nhã gian.
Vọng Thư Uyển.com
Hứa Vân Noãn ngồi gần cửa sổ, nhãn thần trong suốt nhìn dòng người chen chúc bên ngoài, tiếu ý khóe môi vẫn chưa lui: “Ngươi nhìn bên ngoài xem.”
Mục Trần Tiêu nhìn lướt qua, cũng không có nhìn ra có chỗ nào đáng giá cho người say mê, tính tình của hắn từ trước trầm ổn lãnh tĩnh, hai chân tàn tật xong càng cô tịch đạm mạc, dù cho thân ở trong nhộn nhịp, như trước cảm thấy không hợp với tiếng động lớn rầm rĩ.
Thấy hắn không nói, Hứa Vân Noãn cũng không miễn cưỡng, chỉ là quả đấm chống hàm dưới, nhiều hứng thú nói: “Tuy rằng trên mặt mỗi người đều mang tiếu ý, nhưng cẩn thận nhìn sẽ phát hiện mỗi cái đều không giống nhau. Nhìn trăm loại trạng thái của thế gian, tâm tình cũng sẽ rộng theo không ít.”
Mục Trần Tiêu như trước không có thể nhìn ra bao nhiêu thứ, nhưng là nghe thanh âm của nàng thư giãn, trái lại cảm thấy tâm thần yên lặng.
Tửu lâu hỏa kế tiến lên đây hỏi muốn chọn món gì, Mục Trần Tiêu ra hiệu Hứa Vân Noãn mở miệng, nàng liền không có chối từ.
Đợi được thức ăn bưng lên, Mục Trần Tiêu lại phát hiện thức ăn trên bàn có hơn phân nửa là dựa theo khẩu vị của hắn mà chọn, thậm chí ngay cả những món gừng hắn không thích cũng đều nhớ rõ.
“Làm sao vậy, thức ăn không hợp khẩu vị của ngươi?” Thấy Mục Trần Tiêu không động đũa, trong lòng Hứa Vân Noãn không giải thích được, mấy ngày này nàng tỉ mỉ quan sát, nhớ kỹ không ít thứ Mục Trần Tiêu thích, lúc gọi món ăn cũng phá lệ chú ý, hẳn không có phạm vào kiêng kỵ gì chứ?
“Rất tốt.”
Thấy Mục Trần Tiêu ăn coi như ngon miệng, Hứa Vân Noãn cười cong mắt.
Bạn đang đọc bộ truyện Quốc Sắc Kiều Phi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Quốc Sắc Kiều Phi, truyện Quốc Sắc Kiều Phi , đọc truyện Quốc Sắc Kiều Phi full , Quốc Sắc Kiều Phi full , Quốc Sắc Kiều Phi chương mới