CHƯƠNG 3: QUAN TÂM TÔN NHI LÀ NÊN MÀ
Editor: Luna Huang
Hứa Vân Noãn theo qua, ngồi xuống cái băng ghế nhỏ bên cạnh Mục Trần Tiêu, ghế rất thấp, sau khi ngồi xuống, hai tay nàng tự nhiên đặt ở đầu gối, càng mảnh mai, biết điều.
Đống lửa được nhớm lên, bọn hộ vệ bắt đầu chuẩn bị đồ ăn.
Hứa Vân Noãn nhẹ nhàng nâng má, tựa hồ có chút không giải thích được: “Trúng độc, vậy làm sao không giải độc?”
“Khó giải.” Mục Trần Tiêu phản ứng lãnh đạm.
Hứa Vân Noãn nháy mắt một cái, cảm thấy thế nào đều là tôn nhi nhà mình, phải khai đạo thật tốt: “Tôn nhi, đối với ngươi mà nói, chuyện thống khổ nhất là cái gì?”
Hai bên trái phải Chu quản gia nghe đến nheo mắt, đây thật là cô nãi nãi, thế nào luôn luôn đạp chân đau của công tử nhà mình thế?
Mục Trần Tiêu ngẩng đầu, mặt mày hiện lên một tia lạnh lùng nghiêm nghị: “Kịch độc khó giải, thân có tàn tật?”
“Không, chuyện thống khổ nhất là kịch độc có thể giải, nhưng chân của ngươi cũng đã sinh cơ héo rũ, không dùng được.” Khóe môi của Hứa Vân Noãn cười ngọt ngào như trước, má lúm đồng tiền phá lệ ấm lòng, “Tam gia gia ta nói qua, tất cả thế gian đều có tất cả khả năng, độc này nếu có thể làm ra, tự nhiên cũng sẽ có biện pháp giải, tôn nhi trăm triệu lần không nên nản chí, bình thường chú ý xoa bóp bảo dưỡng nhiều chút.”
Đang nghĩ ngợi lần này nên bổ cứu như thế nào Chu quản gia sửng sốt, vừa lén đo lường xấu hổ không ngớt, lão thái gia vẫn không có buông tha tìm đại phu hỗ trợ giải độc, nhưng công tử gặp đại biến ai cũng không dám cứng rắn khuyên, vẫn là cô nãi nãi tốt, là trưởng bối, niên linh kém công tử cũng không nhiều, nói công tử nhất định nghe lọt!
Ân, chờ một chút, hình như cô nãi nãi nhỏ hơn công tử, không có việc gì, không kém mươi tuổi xem như tuổi không sai biệt lắm.
Tâm hồ của Mục Trần Tiêu lần thứ hai không thể ức chế nổi lên gợn sóng, ánh mắt rơi vào gương mặt má lúm đồng tiền của Hứa Vân Noãn, màu da của nàng rất trắng, giống như băng tuyết vào đông ở biên cảnh đang bay, dưới ánh mặt trời tung bay rạng rỡ quang huy, để lòng ngươi trầm mê say sưa.
Vào lúc này, Nhị Hắc ngậm một con thỏ chạy tới, trực tiếp thả bên chân Hứa Vân Noãn.
Hộ vệ liền vội vàng tiến lên biểu thị có thể giúp thu thập một tay: Tiểu cô nãi nãi xinh đẹp nhu nhược như vậy, lại bị con thỏ chết dọa phải, vậy coi như có lỗi rồi.
Hứa Vân Noãn vội vàng ngẩng đầu, mở miệng cười ngọt ngào với hộ vệ: “Đa tạ ngươi.”
“Không cần khách khí, không cần khách khí.” Mặt đên của hộ vệ kia mặt đỏ lên, xoay người bước nhanh chạy đi.
Nhị Hắc thấp giọng ô ô, tựa hồ rất là bất mãn.
Bạn đang đọc bộ truyện Quốc Sắc Kiều Phi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Quốc Sắc Kiều Phi, truyện Quốc Sắc Kiều Phi , đọc truyện Quốc Sắc Kiều Phi full , Quốc Sắc Kiều Phi full , Quốc Sắc Kiều Phi chương mới