Lúc này, Bạch Dạ một mình quay trở lại.
Nàng chạy thật nhanh trở về Đảo Nguyệt Cốc.
Dự cảm của nàng chắc chắn không sai.
Vừa rồi, nhân lúc mọi người không để ý, nàng đã nhảy khỏi xe ngựa.
Vốn dĩ con mắt quan sát của nàng rất tốt nhưng vì đã tận hưởng cuộc sống yên bình quá lâu nên nàng không thể nhanh chóng phát hiện ra điều bất thường.
Rõ ràng lúc đó, phụ thân và mẫu thân biểu hiện vô cùng kì quái, chỉ là chia xa một thời gian nhưng lại giống như… không thể gặp được nhau nữa vậy.
Nàng vừa chạy vừa thở dốc.
Thân thể của nàng còn nhỏ nên vẫn còn rất yếu.
Nhưng nàng không thể từ bỏ được, đó là 2 người thân rất quan trọng với nàng kể từ lúc xuyên không tới đây.
Nàng nhớ lại hình ảnh của 2 người họ.
Trong suốt thời gian qua, nàng sớm đã không thể mất đi họ được…
Ở phía kia, lúc này Bạch Trạch cùng Bạch Mặc đang đi tìm nàng.
“Con bé nhân lúc chúng ta không để ý mà trốn ra ngoài, thật là hết nói nổi”.
Bạch Mặc tức giận nói.
“Ở nơi như thế này, không biết có gặp chuyện gì không nữa”.
Bạch Trạch lo lắng.
“Nhưng rốt cuộc con bé đã đi đâu chứ?”
“Ta đoán con bé đã chạy về Đảo Nguyệt Cốc rồi”.
Bạch Trạch phỏng đoán.
Bạch Mặc chợt nhớ ra “Đúng rồi, lúc nãy trên xe ngựa, con bé không ngừng lo lắng và suy nghĩ, liệu con bé biết chuyện gì không?”
Bạch Trạch cũng nghi ngờ, không nghĩ nhiều liền dùng khinh công trở về “Đi!” Bạch Mặc thấy thế cũng theo Đại ca.
Bên phía Bạch Dạ, nàng đã về tới Đảo Nguyệt Cốc nhưng kì lạ là xung quanh cây cối trở lên hoang sơ, giống như có một cuộc chiến vừa xảy ra ở đây vậy! Bạch Dạ hoảng sợ, lầm bẩm “phụ thân, mẫu thân”, không nói nhiều liền chạy trở về.
Nàng vừa chạy, vừa cầu nguyện: “phụ thân, mẫu thân, 2 người nhất định không được xảy ra chuyện gì”.
Nói vậy nhưng mắt nàng đã bắt đầu sưng húp.
Bỗng nhiên nàng thấy có một đám người mặc áo đen xông ra.
Không nói nhiều liền núp vào một bụi cây ở gần đó.
Nhìn dáng vẻ chắc chắn là sát thủ, làm nàng nhớ tới cảnh tượng 3 năm trước.
Nàng bỗng sửng sốt, đó là mẫu thân và phụ thân, còn có Thẩm Khanh thúc thúc.
Trên người họ vô số vết thương.
“Ta đã nói rồi, nếu như các ngươi ngoan ngoãn giao tấm bản đồ đó ra thì đâu đến nỗi như vậy”.
Một tên sát thủ cười nham hiểm.
“Nằm mơ, quay về nói với chủ nhân các ngươi là cứ chết tâm đi, có chết ta cũng sẽ không bao giờ nói”.
Bạch Chấn người đầy rẫy vết thương căm giận nói.
Bạn đang đọc bộ truyện Quỷ Chủ Tránh Xa Ta Ra! tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Quỷ Chủ Tránh Xa Ta Ra!, truyện Quỷ Chủ Tránh Xa Ta Ra! , đọc truyện Quỷ Chủ Tránh Xa Ta Ra! full , Quỷ Chủ Tránh Xa Ta Ra! full , Quỷ Chủ Tránh Xa Ta Ra! chương mới