Yến Tam Hợp xoa xoa bàn chân tê dại, chờ hết tê thì mới đi ra khỏi con ngõ nhỏ đó.
Cửa thành còn chưa mở, nhưng xe ngựa ra khỏi thành đã bắt đầu xếp hàng.
Nàng đứng ở phía sau đội người đó.
Cách đó không xa, Tạ Tri Phi vuốt cằm: "Các ngươi nói xem, mặt Tam gia ta nên dày hơn một chút, hay là chơi chút mưu kế nhỉ?"
Vẻ mặt Chu Thanh kiêu "Gia, ngài tha cho ta đi".
Đinh Nhất nghiêm túc suy nghĩ một lúc: "Hay là dùng mưu kế đi, da mặt gia cũng đủ dày rồi, không phải vẫn vô dụng đó sao!"
Tạ tam gia gõ lên đầu Đinh Nhất mấy cái, quay đầu nói với Chu Thanh: "Trừ lương một tháng của hắn."
Chu Thanh: "Vâng."
Đinh Nhất: "..."
Tạ tam gia không nhìn khuôn mặt khổ sở của Đinh Nhất mà đi lên phía trước, vừa liếc mắt đã thấy Tạ tổng quản bước hai cái chân mập mạp chạy thẳng về phía hắn.
"Đã xảy ra chuyện gì?" Hắn biến sắc.
Tạ tổng quản hoảng loạn: "Tam gia, lão thái thái trở về thì lập tức ngã bệnh, Bùi thái y nói là vô cùng nguy hiểm."
"Nguy hiểm thế nào?"
"Bùi thái y nho nhã nói một đống gì đó ta nghe không rõ, đại gia bảo Tam gia người tranh thủ một chút."
Trái tim Tạ tam gia nhảy dựng: "Ý của ngươi là..."
Tạ tổng quản gật gật đầu.
Tạ Tri Phi lập tức sững sờ tại chỗ, mặt tối lại, hình như sự xui xẻo của Quý gia bắt đầu xảy ra trong nhà hắn rồi.
"Đại gia còn nói gì nữa?"
"Đại gia bảo Tam gia phải chú ý cẩn thận."
Tạ Tri Phi mở mắt, quyết định thật nhanh: "Chu Thanh, Đinh Nhất?"
Hai người bước lên phía trước: "Gia?"
Tạ Tri Phi: "Chuẩn bị xuất phát."
Đinh Nhất Thủ chỉ về phía bóng lưng Yến Tam Hợp: "Vậy nàng ấy thì sao?"
"Không phải ngươi bảo dùng mưu kế sao?" Tạ Tri Phi: "Gia nghe lời ngươi."
Đinh Nhất: "..."
Đinh Nhất: Vậy lương tháng của ta có bị trừ không?
Tạ Tri Phi bước nhanh tới trước mặt Yến Tam Hợp, móc lệnh bài ra đi về phía trước.
"Binh mã ti Ngũ Thành phá án." Giọng nói của hắn tuy khàn khàn, nhưng toàn bộ người ở cửa thành lại nghe rất rõ ràng.
"Yến Tam Hợp, ngươi theo ta đi một chuyến đi."
"..."
Yến Tam Hợp sửng sốt một chút, còn chưa kịp phản ứng, thì cánh tay đã bị một bàn tay lớn túm lấy.
"Đắc tội rồi!" Nói rồi Tạ Tri Phi kéo người ra khỏi đội ngũ, kéo thẳng đến cửa thành, lại giơ lệnh bài với thị vệ giữ thành.
Những người đó vừa thấy là Tam gia Tạ phủ thì vội vàng mở cửa Chu Môn vừa dày vừa nặng ra.
Chu Thanh đánh xe ngựa xuyên qua cửa thành, sau lại ghìm chặt dây cương dừng ở ven đường.
Tạ Tri Phi chỉ chiếc xe: "Lên xe."
Yến Tam Hợp không nhúc nhích, cúi đầu nhìn móng vuốt quỷ trên cánh tay, ánh mắt biến thành hình móc câu.
"Gấp như thế, hẳn là Tạ gia các ngươi có người đã xảy ra chuyện rồi nhỉ?"
Vốn Tạ tam gia còn nửa tin nửa ngờ với chuyện lão tổ tông ngã bệnh, còn thầm nghỉ chỉ là trùng hợp mà thôi. Nhưng vừa nghe nàng nói như thế, Tam gia suýt nữa thì chửi đổng lên.
May sao hắn kịp thời kéo sự xúc động lại, cố gắng bình tĩnh nói: "Được đấy, đúng là liệu sự như thần!"
Yến Tam Hợp ngẩn ra.
Nàng vốn là muốn tìm hiểu nguyên nhân vì sao mà Tam gia Tạ phủ lại sốt ruột như thế, bèn tùy tiện nói một câu, thế mà lại đúng thật luôn.
"Vẫn chưa tới thời gian, không liên quan tới tổ phụ."
"Sao ngươi chắc chắn thế, ngươi có phải cao nhân kia đâu?"
Yến Tam Hợp nhìn hắn không nói lời nào.
Tạ Tri Phi lúc này mới ý thức được mình đã nói một câu rất ngu xuẩn.
Yến Tam Hợp là cháu gái ruột của Yến Hành, nhưng nàng ta đâu có gặp xui xẻo, còn vênh váo hung hăng nói chuyện với hắn, làm gì đến lượt Tạ gia chứ!"
"Dù có liên quan hay không thì việc này cùng sắp xảy ra rồi."
"Ta biết ngươi không muốn gặp người Tạ gia, nhưng bây giờ ngươi cũng thấy đó, ta có chức quan trong người, đoạn đường này có ta đi theo thì bớt được rất nhiều việc.Quan trọng hơn là...." Tạ Tri Phi chậm rãi nói: "Ngươi họ Yến, theo lý người xui xẻo đầu tiên nên là ngươi, xui xẻo thế nào chẳng lẽ ngươi không sợ ư?"
Yến Tam Hợp: "..."
"Nhìn ra được, tình cảm ông cháu của các ngươi không giống bình thường, tự ngươi ngẫm lại đi, ngươi thật sự muốn ông ấy nằm ở trong quan tài rồi cũng thấy không yên ổn sao!"
Yến Tam Hợp: "..."
"Như vậy đi, ta cho ngươi hai lựa chọn, ngươi tự leo lên xe, hoặc là... ta trói ngươi lên xe." Tạ Tri Phi mỉm cười, đôi mắt đào hoa bay vút lên. Nhưng lời nói ra đều cực kỳ sắc bén.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!