Vương Hậu ngất đi may có nô tì Uyển Thanh đứng một bên đỡ được, nếu không đã ngã ra đất.
Hoài Phong thấy dì ngất đi như vậy cũng không có chút bất ngờ, làm sao mà không ngất cho được, đứa con trai yêu dấu của mình như vậy mà lại trở thành Linh Vật của kẻ khác.
Lại là còn là Thái Tử chuyện này thực sự nếu đồn ra ngoài sẽ làm cho xấu mặc Yêu Tộc.
" Mau đỡ Vương Hậu về phòng nghỉ ngơi đi, Thái Tử ở đây có ta lo rồi ".
Uyển Thanh gọi thêm người vào mới đưa nổi Vương Hậu về phòng.
Hoài Phong đỡ Huyên Hoàng dạy, sau đó ngồi xếp chân phía sau lưng Huyên Hoàng, bắt đầu vận khí.
Đẩy luồng khí đang bức bối rối ren trong cơ thể Huyên Hoàng.
Hoài Phong có chút thắc mắc, trở thành Linh Vật của Nhân Tộc, bị luồng dương khí mạnh mẽ trên người chủ nhân tấn công thì không nói, sao cơ thể lại còn có âm khí của Ma Tộc, thực sự rất lạ.
Ba luồng khí này cứ vậy mà đánh nhau chí chóe trong đan điền, làm cho Huyên Hoàng vô cùng khó chịu.
Nếu giờ không đã thông bọn nó thì chắc có lẽ sẽ vỡ mạch máu mà chết.
Hoài Phong vận khí vào cơ thể Huyên Hoàng mang ba luồng khí khác biệt nhau đó tách ra, để mỗi thứ một ngăn, tránh cho chúng xung đột lẫn nhau.
Vừa được dẹp loạn bên trong cơ thể, Huyên Hoàng đang cảm nhận cơ thể mình như sắp phát nổ liền cảm thấy dễ chịu hơn nhiều.
Nếu tách 3 luồng khí này ra, cơ thể anh sẽ từ từ thích nghi từng luồng khí như vậy sẽ tránh việc xung đột khí mà chết.
Huyên Hoàng mặt lúc đầu nhăn nhó, trán đầy mồ hôi, bây giờ đã giãn ra, khuôn mặt cũng dễ chịu bớt.
Hoài Phong đỡ anh nằm xuống giường đưa tay để trước trán Huyên Hoàng kiểm tra.
Tình hình bây giờ đã ổn hơn rồi, nếu như không có chuyện gì ngoài ý muốn xảy ra thì chắc chắn Huyên Hoàng sẽ vượt qua được ải lần này.
Hoài Phong ra ngoài nhìn lên bầu trời, bầu trời ở Thành Vạn Yêu không giống với bầu trời của Nhân Tộc.
Ban đêm ở đây chỉ có một màu tối đen, không trăng, không sao, vô cùng nhạt nhẽo.
Nơi này thực sự không có gì đẹp đẽ, vẫn không tốt bằng Nhân Tộc.
Cảnh sắc độc đáo, mỗi nơi mỗi nét, không giống như ở đây, đâu đâu cũng như nhau khô tàn héo úa, khô cạn đến một cây cỏ cũng không có, đừng nói là hoa.
Xoay đầu nhìn sang thấy Uyển Thanh đang bê chậu nước đi đến, lòng Hoài Phong thầm nghĩ.
Đúng là ở nơi này chỉ có nàng ấy là khác biệt, xinh đẹp kiều diễm nhất, khác xa với bọn nữ nhân ở ngoài kia, kiều diễm kiêu hãnh không dễ bị vấy bẩn.
Hoài Phong đi đến bên Uyển Thanh đang bê nước.
" Để ta làm, nàng đi nghỉ đi, dạo này!.
nàng ốm quá ".
" Đa tạ Vương Gia, đây là trọng trách của nô tì, nô tì không dám làm phiền đến người ".
" Mau đi đi, đây là lệnh ".
Hoài Phong cố ý gằn giọng ra lệnh cho Uyển Thanh, thấy cô ấy quá mệt mỏi chỉ muốn làm vậy để cô có thể nghỉ ngơi.
" Vương!.
Gia ".
Hoài Phong giật chậu nước trên tay Uyển Thanh mặc kệ cô gọi lại.
Bạn đang đọc bộ truyện Quỷ Tân Nương tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Quỷ Tân Nương, truyện Quỷ Tân Nương , đọc truyện Quỷ Tân Nương full , Quỷ Tân Nương full , Quỷ Tân Nương chương mới