Editor: Shmily
--------------------
Cùng Bạch Nhung và Bạch Mạc Thần dùng bữa sáng xong, Bạch Hạ liền trở về phòng.
Vừa mới đóng cửa phòng lại, vẻ mặt ôn nhu bên ngoài của cô ta đã bị xé rách, cô ta trèo lên giường, cầm lấy điện thoại đọc tin tức, nhìn thấy hình ảnh trên đó cùng bình luận phía dưới, khóe môi liền nở một nụ cười lạnh.
Ha ha, Hạ Thập Thất, cô lấy cái gì để đấu với tôi đây?
Mà lúc này, thanh danh của Hạ Thập Thất đã nát tới như vậy rồi, Đình Ngự sao có thể còn yêu thích cô ta? Người nhà họ Tịch làm sao còn chấp nhận cô ta được?
Một tia âm độc xẹt qua gương mặt của Bạch Hạ, cô ta câu lấy khóe miệng, hoàn toàn là ý cười hả hê, cô ta chính là muốn đem mặt mũi của Hạ Thập Thất ném ra bãi rác, để cô không thể ngóc đầu dậy nổi ở cái Dạ Thành này.
Cô ta là đệ nhất danh viện ở Dạ Thành, mà Hạ Thập Thất thì sao? Cũng chỉ là một nữ lưu manh thô bỉ mà thôi!
Đem hai người bọn họ ra so sánh với nhau, phàm là người có mắt đều sẽ nhận ra ai cao quý hơn, ai mới xứng đáng là người được chọn hơn!
Bạch Hạ đắc ý suốt một ngày, cứ cho rằng lúc này Hạ Thập Thất đã không thể xoay mình nữa, thế nhưng để cho cô ta không ngờ tới chính là, hiện thực rất nhanh đã hung hăng vả cho cô ta một cái thật đau!
Chiều ngày hôm sau, Tịch Đình Ngự đột nhiên mở một cuộc họp phỏng vấn, mời toàn bộ ký giả ở Dạ Thành tới, tức khắc làm oanh động toàn thành phố.
Truyền thông nhận được lời mời đều đồng ý tới tham dự.
Không ít người đều cho rằng, lần mở cuộc họp phỏng vấn lần này, Tịch Đình Ngự sẽ tuyên bố chấm dứt với Hạ Thập Thất từ đây, về sau sẽ không còn liên quan gì tới nhau nữa.
Nhưng lại không ngờ được rằng, sự thật lại hoàn toàn ngược lại.
Trên cuộc họp phỏng vấn, hắn chỉ nói một câu: "Người phụ nữ của Tịch Đình Ngự tôi, dù có hư hỏng tới mức nào, tôi cũng nguyện ý sủng, nguyện ý chiều chuộng cô ấy!"
Đối mặt với màn ảnh chớp nháy không ngừng, trên gương mặt lạnh như băng mang theo một tia cuồng vọng, lại có vài phần không kiềm chế được.
Hắn giống như là vua của cả thiên hạ, chỉ một ánh mắt thôi cũng đủ để người khác phải cúi đầu xưng thần.
Nữ phóng viên phía dưới cũng bởi vì một câu này của hắn mà cảm động tới phát khóc.
Bạn đang đọc bộ truyện (Quyển 1) Bảo Bối Mê Người: Đại Thúc Nhẹ Nhàng Sủng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: (Quyển 1) Bảo Bối Mê Người: Đại Thúc Nhẹ Nhàng Sủng, truyện (Quyển 1) Bảo Bối Mê Người: Đại Thúc Nhẹ Nhàng Sủng , đọc truyện (Quyển 1) Bảo Bối Mê Người: Đại Thúc Nhẹ Nhàng Sủng full , (Quyển 1) Bảo Bối Mê Người: Đại Thúc Nhẹ Nhàng Sủng full , (Quyển 1) Bảo Bối Mê Người: Đại Thúc Nhẹ Nhàng Sủng chương mới