Nghe câu nói này, Nam Nhiễm đang quay đầu chuẩn bị rời đi lại dừng bước chân.
Thực hiện một yêu cầu của cô?
Nam Nhiễm liếc mắt nhìn thoáng qua hai bàn tay trắng nõn của mình.
"Được rồi." Cô vừa đồng ý đã bị Chúc Băng nắm lấy hai tay bỏ vào trong bình nước hơn một tiếng đồng hồ.
Bên này thì bận rộn rửa tay, bên kia đội trưởng quan tâm tới những chuyện đã xảy ra với Kim Cao.
Tiểu hắc cầu bay vòng vòng giữa không trung một lúc, sau đó lắc lư đi dạo ở xung quanh.
Bất quá mới đi dạo chưa được bao lâu đã bị một bàn tay dài sắc nhọn đánh ngã trên mặt đất.
Bàn tay kia vừa giống của con người lại vừa có chút gì đó khác với của con người.
Chỉ thấy người đến lộ ra răng nanh sắc nhọn, trong miệng phát ra âm thanh cổ quái. Sau lưng hắn ta còn có rất nhiều thứ giống hắn.
[Bẹp!]
Một chân của người kia đạp lên tiểu hắc cầu.
Miệng thì rống lớn một tiếng.
Sau đó nhanh chóng chạy vội về phía xe buýt đang đậu.
Quần áo rách nát, cả người toát ra mùi vị tanh hôi, móng tay vừa hồng vừa đen, hai mắt vàng ố, ranh nanh sắc nhọn,... là tang thi!
Một con tang thi dẫn đầu xông lên, theo sau cả đám tang thi đều đồng loạt xông tới.
Không biết mấy trăm con tang thi này trốn ở chỗ nào mà đột nhiên xuất hiện khiến mọi người không kịp trở tay.
Dẫn đầu là bảy tám con tang thi cấp cao.
Ngay tại thời điểm tất cả mọi người còn chưa kịp phản ứng, chúng giơ tay lên, đập xuống, nháy mắt đã xé nát đầu của một người trong đoàn xe.
Sau một giây kinh hoàng, tất cả mọi người đều la lớn.
"A a a a a!!!"
Vốn dĩ tâm tình của Nam Nhiễm đang vì chuyện phải rửa tay quá lâu mà không tốt. Rửa một hồi lại thấy một con tang thi đột nhiên xuất hiện trước mặt mình.
Gương mặt dữ tợn kia phóng to trước mắt cô, ranh năng của nó như đang dí sát vào mặt cô.
Con tang thi kia vừa nhe răng, vừa phát ra âm thanh kì quái.
Bất quá lúc con tang thi kia vừa mở miệng ra định cắn nát đầu cô thì Chúc Băng ở bên cạnh đã nhanh chóng giơ tay lên, ném một quả cầu lôi điện màu tím về phía con tang thi kia.
[Ầm!]
Tang thi lui về sau hai bước, da thịt trên người phát ra tiếng xèo xèo như đang bị nướng chín.
Chúc Băng chắn trước người Nam Nhiễm, cúi đầu nhìn bình nước.
"Nước này không sao chứ?"
Nội tâm của Nam Nhiễm không chút dao động, hiện tại cô chỉ muốn gϊếŧ chết quả cầu pha lê này.
Thời điểm cô đang trầm mặc, Chúc Băng đột nhiên duỗi tay, lấy tay Nam Nhiễm ra khỏi bình nước, rồi cất bình nước vào trong không gian.
Hoắc Tư híp mắt nhìn xung quanh, càng ngày số lượng tang thi càng tăng lên, dần dần hình thành một vòng vây bao vây đám người bọn họ lại.
Nhìn tình hình này... có lẽ muốn bắt bọn họ phải lưu mạng lại tại đây.
Có người ngồi trong xe hoảng loạn la lớn.
"Cứu mạng! Là tang thi triều! Tang thi triều!"
Dù mạt thế đã xảy ra năm năm nhưng bọn họ chưa từng phải đối mặt với một lượng lớn tang thi mênh mông cuồn cuộn như vậy.
Tang thi cấp cao dẫn đầu xông lên phá vỡ phòng thủ ở đầu trận tuyến, tang thi trung cấp thì theo sát phía sau tiến hành vây công bọn họ, không để cho một con cá lọt lưới.
Chiến lược chặt chẽ này không phải thứ đám tang thi kia có thể làm được.
Hoắc Tư lập tức mở miệng: "Lên xe! Nhanh lên!"
Cũng may tất cả những người không có dị năng đều đang ở trên xe cho nên hành động của đám người còn lại rất nhanh.
Xe buýt lập tức nổ máy.
Đường Minh cũng ngồi sẵn trên ghế lái chuẩn bị xuất phát. Mọi người nhanh chóng lên xe.
Xe jeep đi đầu xuất phát trước.
Đối diện với tình thế nguy hiểm trước mắt, chỉ có lao ra ngoài mới có khả năng sống sót.
Bất quá, không biết tại sao Kim Cao lại không ngồi trên xe buýt mà chạy thẳng tới xe jeep của đám người Hoắc Tư. Hơn nữa, trong tình huống rối loạn, Nam Tiểu Nhiễm cũng có mặt trên xe jeep.
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!