Ba mươi nhà khoa học nghe xong câu chuyện bắt đầu bàn tán xì xầm.
Lung Nghi không muốn gia đình bằng hữu mình bị đem ra bàn phán, anh ta đập tay xuống bàn phút chốc gian phòng thí nghiệm im bặt.
Lung Nghi day trung tâm giữa hai đầu lông mày, thở dài nói: "Mấy cậu đi nghỉ ngơi đi, ngày mai chúng ta tiếp tục".
Đám người liền nghe lời tiến sĩ đi ra ngoài, gian phòng thí nghiệm rộng rãi trống vắng hơi ấm con người liền bị lạnh băng xâm chiếm.
Còn lại bốn người, tính luôn Thanh Phi Hưng nằm trên bàn thí nghiệm, đều là những người trong cuộc.
Lung Nghi: "Cậu có thể kể chi tiết hơn không?".
Thanh Phi Huy gật đầu.
Gian phòng có một ngăn cách thành căn phòng nhỏ để tiến sĩ nghỉ ngơi, Lung Nghi cùng Thanh Phi Huy ngồi xuống ghế sofa.
Bách đại sư thế mà đứng dựa tường, có vẻ ông ta không muốn chung cuộc để trò chuyện với hai người.
Bách đại sư dù gì đã là người có tuổi, ông ta cũng giúp Thanh Phi Huy rất nhiều trong việc này.
Hắn liền mời ông ta ngồi xuống uống trà, ông ta nhíu mày suy nghĩ gì đó liếc lên hắn.
Đành chấp nhận ngồi xuống.
Lung Nghi liền vào vấn đề: "Lúc trước anh nghe em kể khi em và cậu ta mới sinh ra, ba mẹ em có đi xem bói và thầy bói đã phán sự có mặt của Thanh Phi Hưng trên đời sẽ mang đến đại họa ập xuống gia tộc".
Ngẫm nghĩ giây lát, nói: "Thế thầy bói đó là ai? Anh cần gặp người này để khẳng định vấn đề tại sao lại đưa ra luận điểm con người thành quỷ".
Tự dưng Lung Nghi đòi gặp vị thầy bói năm đó hắn cũng bất ngờ: "Tưởng anh biết rồi chứ?".
Lung Nghi nhíu mày: "Là sao?".
Hắn đảo mắt qua Bách đại sư: "Thầy bói đó chính là người ngồi đối diện với anh đó".
Lung Nghi đang cầm tách trà đột nhiên làm rớt xuống đất.
Trà nóng đổ lênh láng, mảnh sứ vỡ vụn đầy sàn.
"A, để anh dọn".
Lung Nghi luống cuống tay chân tự mình nhặt từng mảnh vỡ.
"Để em cho người tới dọn được rồi, anh đứng lên đi".
Thanh Phi Huy đỡ anh ta, cho một người giúp việc đi vào dọn dẹp lau chùi.
Lung Nghi không thể tin được người mình muốn gặp bây giờ vốn dĩ ở ngay trước mặt.
Đối diện với ánh mắt thâm sâu khó lường của Bách đại sư, Lung Nghi có một chút run sợ.
Vì ánh mắt đó như tỏa ra luồng sát khí áp bách đè nặng người khác.
Anh ta gượng cười: "À, ra là Bách đại sư, thế...".
Muốn hỏi rõ chi tiết năm đó ông ta đã nói những gì, kêu gia đình họ Thanh Phi làm cái gì mà khiến một người vô tội thành một kẻ quỷ không ra quỷ, người không ra người.
Lung Nghi đã có một phán đoán đáng sợ định sẵn trong đầu.
Trong lúc thí nghiệm cơ thể Thanh Phi Hưng, anh ta có dùng thiết bị sóng âm để đo độ dạng cảm ứng suy nghĩ của con người thông qua bộ não.
Theo kết quả cho thấy, Thanh Phi Hưng ngay từ khi sinh ra vốn dĩ là một con người bình thường, não bộ phát triển và truyền cảm xúc đến các dây thần kinh.
Hoàn toàn không có bất kỳ dấu hiệu kỳ dị cho là quỷ cả.
Sức mạnh phi thường chính là do rèn luyện, làm việc nặng vất vả mà thành.
Còn về phần chiếc đuôi chứa sức mạnh hoàn toàn do anh ta bịa ra để thăm dò Thanh Phi Huy.
Chiếc đuôi chỉ là bộ phận thừa trên cơ thể, chứ chả có tác dụng gì cả.
Lung Nghi bắt đầu nảy sinh nghi ngờ, những kẻ trong căn nhà này chính là khởi nguồn sự việc Thanh Phi Hưng hóa quỷ.
Kẻ khơi dậy ngọn nguồn của câu chuyện, là móc câu thả mồi câu cá chính là Bách đại sư.
Định bụng xong vụ này anh ta sẽ báo cáo với cơ quan nhà nước về việc bạo hành, tra tấn, nhốt giam người ở đây cùng với mê tín dị đoan hại chết người Nhưng anh ta không thể làm vậy được, nếu bị bắt chính anh ta cũng không thoát khỏi bởi anh ta đang giúp cái gia đình này làm chuyện kinh thiên động địa.
Về Thanh Phi Huy, hắn là bằng hữu thân thiết nhất của anh ta.
Cho nên không vì chuyện này mà ảnh hưởng tình nghĩa.
"Ta chính là thầy bói năm đó, ngươi muốn hỏi chuyện gì từ ta?".
Bách đại sư thu hồi ánh mắt, nhấp một ngụm trà.
Lung Nghi bừng tỉnh, bỗng lúng túng không biết nên bắt đầu từ đâu.
Sợ đắc tội với pháp sư, bị ông ta bỏ bùa cho chấm dứt cuộc đời khoa học đầy tham vọng của anh ta thì toi.
"Ta sẽ không nói nguyên nhân chuyện ngươi định hỏi, muốn biết tự tìm họ mà hỏi".
Ông ta giống như đọc thấu tâm cơ của Lung Nghi, liền bắt bài từ chối.
"Ông có thể kể cho tôi nghe không?".
Thanh Phi Huy lên tiếng.
Hắn ở trong nhà từ bé đến lớn không chuyện gì là không nắm rõ, chuyện gì cũng biết nhưng mỗi chuyện lúc mới chào đời cùng anh trai song sinh là không thể nào biết lý do vì sao ba mẹ lại vứt bỏ anh trai chỉ vì anh trai không giống con người.
Bách đại sư nhắm mắt phất tay áo đứng lên đi ra ngoài: "Chỉ người trong cuộc mới được biết".
Bắt đầu mất kiên nhẫn, Thanh Phi Huy lại lên thói thiếu gia ta đây liền không nể nan ai: "Này ông già, bộ tôi không phải người trong cuộc hay gì? Chuyện ông xém hại chết anh trai tôi không lẽ tôi không được biết?".
Bách đại sư vốn chẳng để hắn vào mắt, xem hắn như cỏ dại dưới đất mà giẫm lên đi ngang.
Không đáp, không đối kháng ông ta bước ra khỏi tầng hầm.
Bỏ lại dấu chấm hỏi to lớn cho hai thanh niên ngu ngơ.
Gian phòng thí nghiệm rộng lớn trong phút chốc chỉ còn lại hai người, nhiệt độ lạnh lẽo giống như đang ướp xác chết.
Lông tơ dựng lên, Lung Nghi lấy điều khiển chỉnh ấm nhiệt độ rồi nhìn qua người bên cạnh đang đen mặt tay nắm thành quyền cố kiềm nén cơn giận dữ.
Anh ta kéo vai hắn, nói: "Này, em có thấy Bách đại sư này có gì đó kỳ lạ không?".
Thanh Phi Huy hít sâu rồi thở ra, cơn hỏa cùng đó thoát ra: "Kỳ lạ rõ rành rành ra! Ông ta chính là muốn hại gia đình ly tán, anh em bất hòa, vợ chồng bất thuận".
Lung Nghi hỏi: "Cô với chú lúc trước có gì mà không thuận à?".
Nhớ những chuyện của ba mẹ hắn, không khỏi nhăn nhó mặt mày: "Từ khi em còn nhỏ, ba mẹ đã cãi nhau xém ly hôn vì Thanh Phi Hưng.
Ba tin mê tín dị đoan nên rất nghe lời Bách đại sư, chuyện gì liên quan đến phong thủy hay tâm linh đều nghe theo.
Ông ta bảo ba đem nhốt Thanh Phi Hưng trong hầm tối thử bỏ đói một tuần, chống cự liền đánh chết sống để xem con quỷ ngự bên trong anh ta có chịu phản ứng mà biến hình không".
Lung Nghi cả kinh, đổ mồ hôi lạnh: "Trời đất, gì mà ác vậy?".
Hắn nói tiếp: "Khi đó chỉ có mẹ là vẫn còn chút tình gia đình nên đối tốt với anh ta một chút.
Anh ta bị nhốt nhưng mẹ vẫn cho người hằng ngày đem cơm cho anh ta, một ngày một bữa.
Thế mà ba cũng không chịu liền cự cãi, mấy lần viết đơn ly dị lên tòa nhưng kết cục vẫn bị ngăn cản".
Hắn đau đầu, mệt mỏi: "Nếu như mọi thứ ngay khởi đầu bình thường thì sẽ không có những chuyện nuối tiếc xảy ra.
Mẹ cũng mất gần hai năm rồi nhưng từ khi ấy ba chẳng quan tâm đến thắp cho mẹ một nén nhang".
Gân xanh hằn lên tay hắn kiềm không được sự phẫn nộ liền bóp nát tách trà trong tay.
Mảnh vỡ liền cứa chảy máu nhỏ từng giọt xuống sàn.
Lung Nghi hoảng hốt vội nắm lấy tay hắn.
"Phi Huy em bình tĩnh đi, bị thương rồi kìa".
Anh ta nhẹ nhàng lấy những mảnh vỡ ra hộ hắn.
Bỗng có chiếc bóng dài in trên vách tường, che đi ánh sáng trước mặt hai người họ.
Lung Nghi cùng Thanh Phi Huy đồng thời ngẩng đầu, cùng nhau kinh ngạc.
"Em có sao không?".
Thanh Phi Hưng khụy một chân nắm lấy tay hắn nhẹ nhàng băng bó.
Bạn đang đọc bộ truyện Sau Khi Bị Cắm Sừng Tôi Liền Bị Quỷ Đeo Bám tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sau Khi Bị Cắm Sừng Tôi Liền Bị Quỷ Đeo Bám, truyện Sau Khi Bị Cắm Sừng Tôi Liền Bị Quỷ Đeo Bám , đọc truyện Sau Khi Bị Cắm Sừng Tôi Liền Bị Quỷ Đeo Bám full , Sau Khi Bị Cắm Sừng Tôi Liền Bị Quỷ Đeo Bám full , Sau Khi Bị Cắm Sừng Tôi Liền Bị Quỷ Đeo Bám chương mới