Cố Giai Mính cảm nhận được lực đạo trên vai đâm không nhẹ không nặng , trái tim thình thịch một tiếng, cảm giác chính mình lông cùng xương cốt toàn thân của mình đều căng thẳng, cậu mặt mộc nói: "Chờ ba nạp 200 đồng tiền điện thoại, xem bây giờ còn ưu đãi không."
Không nghe nói qua chuyện trước đó Mặc tổng hơi hơi nhăn nhăn mày, không rõ sinh hài tử cùng nạp tiền điện thoại có quan hệ gì.
Vốn dĩ một đề tài thực ái muội , cứ như vậy bị Cố tiểu yêu diệt chết.
Mặc Trạch Dương vẻ mặt mờ mịt, khó hiểu truy vấn: "Ba ba, đây không phải mua bắp lớn đưa bắp nhỏ......"
Cố Giai Mính nghẹn một viên đậu phộng Mặc Trạch Dương trong miệng , tức giận nói: "Câm miệng con lại ! Qua một bên nghiến răng đi !"
Mặc Uẩn Tề ôm Mặc Trạch Dương ra phòng bếp, lại cười nói: "Đúng vậy, mua lớn đưa nhỏ, mua 1 tặng 2, có thể còn tặng ba."
Mặc Trạch Dương nhíu lại mày nhỏ, đồng tình nhìn Mặc Uẩn Tề: "Cha có phải không có tiền mới đến tìm chúng ta? Cha làm sinh ý khẳng định thâm hụt tiền, về sau không cần đưa nhiều như vậy."
Mặc Uẩn Tề bật cười, đầu óc vật nhỏ còn rất có sinh ý .
Mặc Trạch Dương sẽ không dùng đũa, có lẽ là móng vuốt không phân chia tốt, cái khác đều có thể học mau lại giỏi, duy kỹ năng dùng chiếc này như thế nào cũng học không được. Cố Giai Mính vì thế mua cho tiểu bảo bảo nĩa cùng cái muỗng, Mặc Trạch Dương đem nắm chặt hết, phi thường kiên cường tự ăn cơm.
Cố Giai Mính đem đùi gà hầm mềm mại kẹp thành khối nhỉ, trộn cùng cơm, đây là tiện cho Mặc Trạch Dương dùng muỗng.
Mặc Uẩn Tề cảm thấy hứng thú nhìn Mặc nhãi con ăn cơm, trên bàn trước người phanh một tiếng, buổi sáng thì tô to còn giờ thì là một thau lớn được đặt trước người, cơn gạo trắng ngần đầy ấp giống như ngọn núi nhỏ, vì để được càng nhiều, bị người cố ý dồn nén.
Cố Giai Mính hào khí vẫy vẫy tay với hắn, "Ăn đi! Đừng khách khí!" Ăn nhiều một ngụm, nợ liền còn một chút, Cố tiểu yêu muốn vì chính mình cơ trí vỗ tay tán thành.
Mặc tổng nghi hoặc nhìn nhìn cái chén có thể dùng tới cái thau để hình dung, không dám tin tưởng lại đánh giá một lần, "Đây là......"
"Cơm a, anh ở Y quốc không ăn cơm?" Cố Giai Mính nhướng mày, làm bình dân yêu bản địa thật sự thực không thể lý giải sinh hoạt hào môn quý tộc của các mấy người nước ngoài đó , cơm cũng không ăn, thật là đáng thương lại thật đáng buồn. Cậu thực hảo tâm phổ cập khoa học cho đối phương : "Gạo! Từ xưa chính là một trong các món chính của Hoa Quốc ."
Mặc Trạch Dương liếm liếm khóe miệng, rất phối hợp lặp lại một lần: "Gạo!"
Cố Giai Mính vừa lòng xoa xoa đầu dưa của tiểu tể tử , xem đi, thanh vận mẫu học của tiểu tể tử đều giỏi hơn anh ta, thông minh khẳng định là do ba ba.
Mặc tổng khóe miệng ngoéo một cái, bất đắc dĩ nói: "Tôi là nói cái thau này."
Cố Giai Mính ngồi xuống ăn cơm, mình quả thực là cái chén nhỏ thực bình thường , thoạt nhìn một chút đều không giống thùng cơm không tiền đồ , "Đây là mẹ anh kêu người đưa tới, tôi thấy sạch sẽ nên dùng."
So với nhà bọn họ thì tô chén của anh rất lớn đó , thật sự dùng tốt hơn mà!
Mặc Uẩn Tề khóe miệng hơi nâng, tới bên miệng ý cười như thế nào cũng áp không được, hắn mỉm cười nói: "Đây là khi tôi học tiểu học, cô cho làm nhật ký quan sát, mẹ mới mua cho tôi thau nuôi rùa đen."
Còn muốn vì chính mình thông minh tài trí vỗ tay Cố tiểu yêu: "......"
Ngây ra như phỗng.
Mặc tổng mỉm cười nhìn biểu tình hiện tại của Cố Giai Mính , nhịn không được cười khẽ một tiếng, tính tình này của Cố Giai Mính , nói là hỉ nộ vô thường, chi bằng nói là tâm tính trẻ con, đơn giản thuần túy, càng xem càng cảm thấy...... Đáng yêu?
Đúng, đây là đáng yêu!
Chưa từng tưởng tượng rằng chính mình có một ngày sẽ cùng người yếu đương, kết hôn thậm chí sinh con Mặc tổng tài chưa bao giờ cảm thấy một người có thể dùng hình dung "Đáng yêu" này , người nhà của hắn cũng nghĩ, loại không hiểu tình thú như hắn, rất có thể sẽ cô độc suốt đời. Thẳng đến 5 năm trước gặp được Cố Giai Mính, thẳng đến 5 năm sau hôm nay hắn khôi phục đoạn ký ức kia, lại lần nữa tìm được cái người này duy nhất có thể khiến mình tâm động , đột nhiên phát hiện: Hắn vẫn luôn thích người có tính tình thế này.
Từ lần đầu tiên nhìn thấy Cố Giai Mính hắn liền cảm thấy giống như đã từng quen biết, giống như đã nhận thức mấy trăm hơn một ngàn năm, khi đó hắn liền cho rằng, người này hẳn chính là loại tính cách này.
Chẳng lẽ đây là nhất kiến chung tình?
Cố Giai Mính đổi cái chén bình thường cho Mặc Uẩn Tề lúc sau vẫn luôn yên lặng ăn cơm, lừa mình dối người giả người câm, cái thau nuôi rùa đen bồn bị cậu để ở trên cửa sổ , hơn nữa đổ nước, để tỏi ở hai đầu.
Sau khi ăn xong, Mặc tổng mười ngón không dính nước xuân chủ động chia sẻ việc nhà, giúp Cố Giai Mính rửa chén. Đánh bàn tính nhỏ của mình Cố tiểu yêu đương nhiên không đồng ý, lo lắng cho mình về sau không thành được tiên, hiện tại hận không thể đem Mặc tổng dưỡng thành heo.
Trên sô pha trong phòng khách , bạn nhỏ Mặc Trạch Dương ăn uống no đủ tay cầm điều khiển từ xa, nghiêm túc coi Cố Giai Mính bước trên thảm đỏ.
Diện mạo Cố Giai Mính ở trong giới cũng là coi như là soái khí, ngũ quan tinh xảo phóng viên tùy tiện tìm góc độ chụp xảo quyệt , chụp ra đều là hoàn mỹ không thể bắt bẻ. Giống cậu trai trẻ này , đi đến nơi nào đều soái đến làm người ta áp bách, khiến người ta có cảm giác như nơi này tôi nhất soái những người khác tự biết tránh ra .
Nhưng mà Cố Giai Mính lại không có, trên người cậu tự mang một loại khí tràng nhu hòa , có thể gắt gao bắt lấy ánh mắt mọi người lại làm người không cảm giác được bất luận cái gì không ổn. Một thân tây trang màu đen đơn giản lưu loát, bao vây lấy dáng người hoàn mỹ , một đôi chân dài thẳng tắp thon dài, đặc biệt hút tình. Cậu ưu nhã đứng ở trên đài, trên khuôn mặt tuấn mỹ mang theo mỉm cười nhàn nhạt , cùng bộ dáng bình thường ở nhà nghịch ngợm hoàn toàn bất đồng, tuấn mỹ, ưu nhã, có lễ phép, kỹ thuật diễn tốt, còn thích làm việc từ thiện, trên người của Cố Giai Mính tìm không thấy khuyết điểm. Người đại diện thiết kế cho cậu hình tượng mỹ nhân hoàn mỹ, đem Cố Giai Mính chế tạo thành nam thần hoàn mỹ nhất giới giải trí .
Cậu không cần phải nói lời nào, liền câu vô số fans thét chói tai vì cậu, gần như điên cuồng.
Mặc tiểu hồ cũng không biết xem có hiểu không , tóm lại xem thập phần nghiêm túc.
Mặc Uẩn Tề nhìn nhìn, theo bản năng ngồi xuống bên người Mặc Trạch Dương , một lớn một nhỏ trừ bỏ đôi mắt, bản mặt đều cực kỳ giống, nghiêm trang nhìn Cố Giai Mính bước trên thảm đỏ. Trên TV Cố Giai Mính mỉm cười phất phất tay với fans cậu, liều mạng phát ra hormone mê người của cậu, một đám fans ngao ngao hô to: "Cố Giai Mính! Em phải sinh khỉ con cho anh!"
Hai con hai người không hẹn mà cùng nhăn nhăn mày: Hừ, con người bây giờ thật sự chả rụt rè gì cả!
Nhìn đến nơi này, ông con Mặc Trạch Dương thở dài, phiết miệng ảo não nói:
"Ba ba mình soái như vậy , mình lớn lên nhất định cũng có thể giống ba ba." Trong tư duy đơn giản của bé con, có lẽ diện mạo có thể thay đổi theo thời gian, khi còn nhỏ thì giống cha, không quan hệ, lớn lên lại giống ba ba.
Căn cứ nghiêm cẩn thái độ giáo dục con trai một cách khoa học Mặc tổng rất nghiêm túc sửa đúng nói: "Sẽ không, con lớn lên cũng sẽ không giống em ấy." Giống cha.
Mặc Trạch Dương không cao hứng trừng mắt người bên cạnh: "Bóc chỗ nào trên người ông cũng là khuyết điểm!"
Bạn đang đọc bộ truyện Sau Khi Bị Cha Ruột Của Con Trai Tìm Tới Cửa tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sau Khi Bị Cha Ruột Của Con Trai Tìm Tới Cửa, truyện Sau Khi Bị Cha Ruột Của Con Trai Tìm Tới Cửa , đọc truyện Sau Khi Bị Cha Ruột Của Con Trai Tìm Tới Cửa full , Sau Khi Bị Cha Ruột Của Con Trai Tìm Tới Cửa full , Sau Khi Bị Cha Ruột Của Con Trai Tìm Tới Cửa chương mới