Editor: Gấu Lam
Lúc sau Mặc Uẩn Tề đi rồi , Cố Giai Mính có chút ngủ không được, không biết vì cái gì, câu nói Mặc Uẩn Tề đi xem bác sĩ làm cậu mạc danh có chút để ý.
Nhân loại thực là yếu ớt, sinh mệnh cũng chỉ có một trăm năm , sinh bệnh nặng hoặc là gặp thiên tai nhân họa rất có thể liền sẽ lấy mất tánh mạng bọn họ , nếu Mặc Uẩn Tề xảy ra chuyện, cậu như thế nào trả nợ? Chẳng lẽ đi tìm chuyển thế của hắn sao? Chuyển thế rồi cũng không phải Mặc Uẩn Tề nữa.
Nếu Mặc Uẩn Tề mắc được bệnh nan y đi tới cuối sinh mệnh, nếu Mặc Uẩn Tề lái xe không cẩn thận xảy ra việc, nếu Mặc Uẩn Tề...... Cố Giai Mính ôm đầu, không thể nghĩ nữa!
Loại cảm xúc không thể khống chế này ở 5 năm trước cậu đã cảm thụ qua ở trên người Mặc Uẩn Tề, đến bây giờ lại lần nữa cảm nhận được, cậu như cũ không rõ, cảm tình nhân loại vì cái gì phức tạp như vậy ?
Khó chịu!
Lắc đầu đem ý niệm này vứt đi, cậu lại lần nữa đăng nhập Weibo, khoảng cách lần trước lên tiếng đã hai ngày, các fan hiển nhiên đã biết cậu lên Weibo không quy luật, có đôi khi hơn mười ngày đều không phát một cái Weibo, cho nên đều ở dưới Weibo mới nhất của cậu nhắn lại: @ bảy lần Trịnh ba ba thì có thể triệu hoán nam thần! @ Trịnh Học Thiệu @ Trịnh Học Thiệu @ Trịnh Học Thiệu...... Bảy lần!
Cố Giai Mính click mở bình luận nhìn xuống dưới, mấy chục vạn bình luận, mỗi cái đều @ Trịnh Học Thiệu bảy lần , fans hận không thể hóa thân tiểu ác ma, giơ nĩa đem người đại diện kéo ra treo lên đánh, hung ác để hắn giao ra nam thần!
Căn cứ kinh nghiệm dĩ vãng , Trịnh Học Thiệu quen thói tính giả chết.
Fans: Đừng tưởng rằng anh trốn tránh không ra, tôi liền không biết anh ở nhà! @ Trịnh Học Thiệu x7!
Cố Giai Mính mở những bình luận @ Trịnh Học Thiệu, e sợ cho thiên hạ không loạn lại ấn xem một loạt, sau đó đăng một bức ảnh cơm chiều lên Weibo, diễn viên không thể làm đầu bếp không phải yêu tinh tốt, Cố Giai Mính đối với trù nghệ của mình rất vừa lòng. Sau khi đăng cậu còn hỏi một câu thăm hỏi mà bất cứ người Hoa quốc nào cũng hỏi: Ăn chưa?
Fans trả lời trong vài giây, Ba Cân Trà Diệp Bao: A a a a a a! Xuất hiện! Triệu hoán nam thần thành công!
Vân là không khí trong núi tốt V trả lời: Lần sau @ 8 lầnTrịnh ba ba, khả năng sẽ càng nhanh hơn nữa.
Tui chỉ là bé fan yêu mặt chiều sâu não tàn Trà Trà: Ai muốn xem đồ ăn của anh! Chúng ta muốn xem anh! Xem anh! Xem anh!
Vân là không khí trong núi tốt V đáp: Không cho xem.
Fan não tàn của Trà ca: Rõ ràng có thể dựa mặt ăn cơm, cố tình muốn dựa tài hoa, hiện tại không chỉ có tài hoa còn biết nấu cơm, nam thần anh giỏi như vậy để cho người khác sống như thế nào ?
Vân là không khí trong núi tốt V trả lời: Người không thể dựa mặt dựa mặt ăn cơm, phải dựa miệng ăn cơm.
Fan club fan club của Giai Mính fan club: Chẳng lẽ chỉ có tui phát hiện có hai đôi đũa sao? Anh mau cho chúng tui công đạo rõ ràng, cùng anh ăn cơm kia là ai!
Vẫn là không khí trong núi tốt V trả lời: Người nhà của tôi.
Cố Giai Mính trả lời lập tức khiến cho fans nhiệt tình, đều bị loại phong cách ngay thẳng boy như Cố Giai Mính nói chuyện phiếm chọc đến ngao ngao kêu: Mấy ngày không thấy Trà ca chúng ta kỹ xảo nói chuyện phiếm vẫn không tiến bộ gì, thật đáng mừng, rải hoa!
Dù sao ở trong mắt fans, Cố Giai Mính làm cái gì cũng soái ( aka đẹp trai) , đương nhiên cũng có người nói Cố Giai Mính là trang thuần *aka giả vờ thơ ngây), giới giải trí là cái chảo nhuộm lớn, lăn lộn đã nhiều năm còn đơn thuần như vậy, chắc chắn là trang thuần.
Nhưng mà người nói ra loại lời nói này một giây sau đã bị fans Cố Giai Mính xé thành từng mảnh.
Cố Giai Mính cùng fans hỗ động trong chốc lát, Mặc Trạch Dương đã ghé vào trong lòng ngực cậu ngủ rồi, lúc này vừa lúc điện thoại Trịnh Học Thiệu gọi đến, Cố Giai Mính đắp chăn lên cho Mặc Trạch Dương, tay chân nhẹ nhàng ra phòng ngủ, sau khi đóng cửa mới nhận điện thoại, hạ giọng nhỏ giọng hỏi: "Có việc?"
"Có!" Trịnh Học Thiệu đều sắp bị cậu làm tức chết rồi, "Bức ảnh kia của cậu là chuyện như thế nào?"
"Cái gì sao lại thế nào?" Cố Giai Mính vẻ mặt vô tội, "Là anh nói, không có việc gì thì chụp nhiều ảnh cùng fans hỗ động một chút." Ảnh chụp đã đăng lên anh ngược lại không cao hứng, a! Thú hai chân trung niên thiện biến( aka hay biến hóa)!
"Anh bảo cậu đăng ảnh chụp, cậu cũng phải kiểm tra một chút không có vấn đề mới có thể đăng lên, hai đôi đũa là chuyện như thế nào? Cậu......", Trịnh Học Thiệu hạ giọng: "Chồng trước của cậu còn chưa đi?"
"Chồng trước cái quỷ á!" Cố Giai Mính tức giận chộp vào trên pha lê, nhất thời không khống chế được, ở trên pha lê cào ra một vết hoa ngân, "Căn bản là không kết hôn!"
"Được, chúng ta không nói cái này," Trịnh Học Thiệu hít thật sâu một hơi, làm chính mình bình tĩnh lại, lời nói thấm thía nhắc nhở cậu: "Cậu buổi tối ở nhà ăn cơm, lại có hai đôi đũa, này thực dễ dàng khiến cho người nghĩ nhiều, hiện tại sự nghiệp của cậu đang trong kỳ bay lên, nhất định phải giữ gìn hình tượng của mình, vạn nhất truyền ra mặt trái bị người lợi dụng lăng xê làm sao bây giờ? Lui một bước, truyền ra tin tức con trai ẩn trong giá thú xử lý không tốt thì làm sao."
Cố Giai Mính nghiêm túc hỏi: "Anh Thiệu, nếu có một ngày tôi cho con tôi hấp thụ ánh sáng, anh có phải cũng không cho tôi nhận con?"
Trịnh Học Thiệu trầm mặc, anh xác thật có ý nghĩ như vậy.
"Vậy thực xin lỗi, mặc kệ tới khi nào, tôi đều sẽ không bỏ con, hủy diệt sự nghiệp cũng không tiếc."Ngữ khí Cố Giai Mính thực bình tĩnh, tiếng nói thanh nhã như bóng đêm, tăng vài phần xa cách cùng lạnh lẽo, "Tôi không có thân nhân, không có vướng bận, tôi chỉ có con thôi."
Không khí nháy mắt lạnh xuống, Cố Giai Mính nhấp miệng, không nói một lời chờ đợi đối phương hồi đáp, thái độ đã là cho thấy cậu tuyệt không sẽ thỏa hiệp.
Người đối diện trầm mặc hơn mười giây , rốt cuộc thở dài, bất đắc dĩ nói: "Được, anh hiểu được, bên quan hệ xã hội anh sẽ làm chuẩn bị trước. Đúng rồi, cậu muốn bản hợp đồng kia anh đã tìm người viết tốt, ngày mai anh đem qua cho."
Cố Giai Mính đang căng chặt gương mặt lúc sau nghe đến đối phương hứa hẹn nháy mắt có ý cười, cậu cười nói: "Không cần, anh quá chậm, tôi nơi này đã có một phần."
Trịnh Học Thiệu theo bản năng hỏi: "Ai cho cậu?"
Cố Giai Mính mắt trợn trắng, "Cái gọi là chồng trước trong miệng anh đó."
Trịnh Học Thiệu: "......" Xác định không phải là kế hoãn binh của đối phương?
Đều đã đã tìm tới cửa rõ ràng là đối hai cha con nhất định phải có được, như thế nào còn cấp một hợp đồng không cần con chứ? Rõ ràng không phù hợp lẽ thường mà! Trịnh Học Thiệu vừa định nhắc nhở Cố Giai Mính chú ý, lúc này liền nghe Cố Giai Mính nhanh chóng nói: "Ngượng ngùng anh Thiệu, bạn bè của tôi tới!"
"Uy!" Nghe được thanh âm tích tích trong điện thoại, Trịnh Học Thiệu tâm tắc che lại ngực, tối rồi còn thăm bạn cái gì? Bị người chụp lén làm sao bây giờ?!
Bạn đang đọc bộ truyện Sau Khi Bị Cha Ruột Của Con Trai Tìm Tới Cửa tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sau Khi Bị Cha Ruột Của Con Trai Tìm Tới Cửa, truyện Sau Khi Bị Cha Ruột Của Con Trai Tìm Tới Cửa , đọc truyện Sau Khi Bị Cha Ruột Của Con Trai Tìm Tới Cửa full , Sau Khi Bị Cha Ruột Của Con Trai Tìm Tới Cửa full , Sau Khi Bị Cha Ruột Của Con Trai Tìm Tới Cửa chương mới