Editor: Sasaswa
Tô Thần vội vàng chạy về công ty, trợ lý Trương lập tức đưa tư liệu thám tử điều tra được cho cậu.
Tô Thần xem xét kĩ lưỡng, việc cậu kêu trợ lý Trương đi làm là điều tra những người có quyền nhất trong công ty.
Không điều tra không biết, tra một cái là biết mỗi người đều không sạch sẽ gì.
Trò đùa trẻ con này kia cha Tô đều biết nhưng chỉ cần không quá phận, ông đều mở một mắt nhắm một mắt cho qua.
Nhưng từ trong tư liệu tra được, người gần đây có hành động là chú của Tô Thần - Tô Kế, gần đây ông có gửi một khoản tiền cho con trai ông là Tô Xa.
Tô Thần trước đây nghe nói Tô Xa thường xuyên đến M thị đánh bạc, nhưng từ tư liệu điều tra có thể thấy gã không chỉ đánh bạc mà còn chơi ma túy.
Lần này Tô Kế gửi tiền cho gả là để trả nợ cờ bạc, đương nhiên số tiền kia cũng không rõ lai lịch.
Thấy Tô Thần xem xong tư liệu, trợ lý Trương nói: "Nguyên liệu không thể trả lại, giá lúc chúng ta mua rất rẻ.
Có ai đó đã động tay động chân, đem nguyên liệu có vấn đề tránh được cuộc kiểm tra chất lượng.
Tiếp theo cậu định làm như thế nào?"
Tô Thần có chút uể oải ấn ấn mi tâm nói: "Tôi sẽ tranh thủ đưa ba sang Mỹ.
Khoảng thời gian này anh tiếp tục thu thập bằng chứng, sau khi trở lại chúng ta sẽ lập tức khởi kiện, nhờ pháp luật trừng phạt bọn họ." Không đưa cha Tô đi thì việc này chắc chắn sẽ không thuận lợi, thời điểm đó chỉ sợ Tô Kế đến tìm cha Tô, ảnh hưởng tới bệnh tình của ông.
Trợ lý Trương thấy Tô Thần có chút uể oải, sắc mặt không quá tốt, "Cậu đi làm thủ tục xuất ngoại đi, chuyện còn lại để tôi xử lý."
Tô Thần gật gật đầu, không tiếp tục chống đỡ, đầu cậu có chút không thoải mái, có lẽ là bệnh vẫn chưa khỏi hẳn, về bệnh viện còn phải mua thêm thuốc.
Lúc Tô Thần tới bệnh viên, cha Tô không ở trong phòng.
Tô Thần gọi cho y tá chăm sóc đặc biệt, biết được gần đây có một đứa trẻ năm, sáu tuổi bị u não mới nhập viện, cha Tô rất thích đứa bé này, hiện tại đang cùng bé chơi ở bên ngoài.
Tô Thần suy nghĩ một chút, không đi tìm cha Tô nữa.
Câu đem tư liệu của David ra nhìn một lần, đóng dấu một phần rồi cầm tư liệu đi tìm bác sĩ điều trị chính của cha Tô, cũng đem chuyện định đưa cha Tô ra nước ngoài điều trị nói qua.
Vị bác sĩ nhận lấy tư liệu tỉ mỉ xem xét, xem xong nói: "David Smith đối với việc nghiên cứu u não ở quốc tế thượng rất nổi tiếng.
Thế nhưng nghe nói ông một năm chỉ tiếp vài bệnh nhân, rất nhiều người muốn tìm ông trị bệnh đều không được, nếu Tô tiên sinh được người này trị liệu thì bệnh tình đương nhiên sẽ tốt hơn." Hai người nói chuyện một hồi, Tô Thần mới rời khỏi.
Tô Thần trực tiếp quay về phòng bệnh, lúc này cha Tô cũng đã trở về, Tô Thần nói ý định muốn đem ông ra nước ngoài trị liệu với cha Tô.
Cha Tô hơi kinh ngạc, "Tuổi ba cũng lớn rồi, cứ để vậy đi, trị bệnh trong nước cũng không tồi."
Tô Thần không đồng ý nói: "Ba, ba mới hơn bốn mươi, là độ tuổi đẹp nhất của cuộc đời.
Con đã nói chuyện với bác sĩ điều trị, ông đánh giá David rất cao." Nói rồi cậu đem tư liệu của David đưa cho cha Tô xem.
Thấy cha Tô có chút do dự, Tô Thần nói, "Ba, ba phải giữ gìn sức khỏe thật tốt thì sau này mới có sức lực ôm cháu nội được."
Vừa nghe đến cháu nội, lông mày cha Tô giật giật.
Ông nghĩ tới người bạn nhỏ mới quen biết mấy ngày gần đây, còn nhỏ như vậy mà lại dính phải căn bệnh này, thật sự rất đáng thương.
Bất quá đứa nhỏ kia đặc biệt hiểu chuyện, hiểu chuyện đến mức làm cho người khác đau lòng.
Không biết cháu nội sau này của mình sẽ là dạng gì?
Nghĩ như vậy cha Tô cũng có chút động tâm.
Ông cũng hi vọng mình có thể mau chóng khỏe lại, sống thêm mấy năm, hưởng phúc bên con cháu.
Tô Thần lại nói, "Ba, bên kia đã sắp xếp xong hết rồi.
Chỗ ở với người chăm sóc đã ổn thỏa hết rồi, không phải lo lắng gì nữa.
Chúng ta làm hộ chiếu xong bất cứ lúc nào cũng có thể đi.
Chờ ba khỏi bệnh rồi, con sẽ trở về."
Cha Tô nghi ngờ nói: "Con làm mấy việc này khi nào?"
Tô Thần đem việc thông qua Dư Đình Đình quen biết Tần Tu Trạch, Tần Tu Trạch đề cử David, đến việc hắn giúp đỡ thu xếp hết mọi chuyện ở bên kia đều cùng cha Tô nói hết một lần.
Cuối cùng bỏ thêm một câu, không phải ai cũng có thể mời David trị bệnh, nếu không phải nhờ Tần tiên sinh hỗ trợ, chúng ta khẳng định không có cơ hội này.
Cha Tô cảm khái nói: "Không ngờ Tần tiên sinh tốt như vậy, con nhất định phải đền đáp thật tốt!"
Tô Thần gật đầu nói: "Đúng, với người khác rất tốt." Có lúc cảm thấy hắn so với ba càng giống ba con hơn, đương nhiên câu nói này Tô Thần chỉ âm thầm nghĩ, không hề nói ra.
"Ba, ba đồng ý rồi sao?"
Cha Tô suy nghĩ một chút, cuối cùng cũng đồng ý đi Mĩ trị bện.
Là người ai mà không sợ chết, có cơ hội trị bệnh thì sẽ không bỏ qua, cha Tô đương nhiên cũng không ngoại lệ.
Thấy cha Tô đồng ý, tâm lí nặng nề của Tô Thần cũng được thả xuống.
Cha Tô vẫn luôn rất ngoan cố, cậu còn tưởng phải mồm miệng một hồi lâu, không nghĩ lại dễ dàng như vậy.
Tô Thần cứ như vậy bắt đầu sắp xếp chuyện xuất ngoại, những thứ cần chuẩn bị cũng chuẩn bị xong.
Còn nghe theo yêu cầu của cha Tô, mua đồ chơi cho người bạn nhỏ kia.
Tô Thần muốn mang vị y tá chăm sóc đặc biệt cùng dì Tần theo thế nhưng bị cha Tô từ chối.
Sắp tới là thời gian nhập học nên Tô Thần quay trở lại trường đánh tiếng trước.
Bạn đang đọc bộ truyện Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi Trọng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi Trọng, truyện Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi Trọng , đọc truyện Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi Trọng full , Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi Trọng full , Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi Trọng chương mới