Editor: Sasaswa
Đông Tử thuận theo tầm mắt Tần Tu Trạch nhìn sang, "Sao vậy? Coi trọng cô gái trên sân khấu sao? Nhưng mà, cô nàng này nhìn có chút hiền lành! Loại người cậu thích phải là...." Câu cuối còn chưa nói xong, Đông Tử bỗng nhiên kinh ngạc nói: "Tu Trạch, nam sinh đang nhảy cùng cô gái đó, sao lại lại giống người lần trước cùng cậu đi ăn ở hội quá vậy?" Đông Tử rất ít khi tiếp xúc với những người đẹp trai cho nên đối với Tô Thần hắn ấn tượng đặc biệt sâu sắc.
"Là cậu ấy." Âm thanh Tần Tu Trạch bình thản, nghe không ra tâm tình, nhưng tầm mắt của hắn vẫn luôn dính trên người Tô Thần.
Tuy bên ngoài hắn bình tĩnh, nhưng Đông Tử lại cảm thấy hắn đang không vui.
Biểu diễn kết thúc, Tô Thần cùng Tiểu Thu cùng nhau xuống đài, dưới đài không ít người hô to: "Tiếp đi, tiếp đi."
Tô Thần trở lại phòng thay đồ, mặc lại đồ của mình.
Vừa nhảy xong nên cơ thể cậu toàn là mồ hôi, sợ đi ra ngoài cảm mạo, lại dùng khăn choàng đem mình quấn chặt chẽ, chỉ lộ ra cặp mắt.
Trước đó Tô Thần đã nói trước với giám đốc, mỗi ngày chỉ có thể diễn mở màn, cho nên cậu nhảy xong là có thể đi về ngay, không cần cùng giám đốc chào hỏi.
Tô Thần đi xuyên qua đám người ầm ĩ bên ngoài, vì cậu quấn khăn nên cũng không có mấy người chú ý đến.
Tô Thần chưa ra khỏi quán bar, liền nghe Tiểu Thu ở phía sau gọi, "Tô Thần, chờ tôi."
Tô Thần dừng bước quay người lại, chỉ thấy Tiểu Thu chạy chậm tới bên cạnh mình, "Nhà cậu ở gần C đại đúng không?"
Tô Thần gật gật đầu.
Tiểu Thu vui vẻ nói: "Vậy thì tốt quá, chúng ta tiện đường, cùng tôi đi một đoạn được không?."
Tô Thần đáp: "Được." Tiểu Thu làm người không xấu, lúc thường không thích nói chuyện, thế nhưng rất nhiệt tình, lúc tập nhảy rất tận tình hướng dẫn cho mình.
Hai người cùng nhau đi ra ngoài, còn chưa đi khỏi đã bị mấy người đàn ông chặn đường.
Gã đứng đầu nói: "Tiểu Thu muội muội, muốn đi đâu sao? Trước tiên bồi anh đây nhảy một bản rồi hẵng đi đi." Nói xong liền kéo tay Tiểu Thu.
Tiểu Thu vội vàng trốn sau lưng Tô Thần.
Tô Thần cau mày, "Thật ngại quá, Tiểu Thu nghỉ làm rồi, giờ tan tầm không tiếp khách khiêu vũ."
Nam nhân kia thấy Tô Thần gầy yếu, căn bản không đem Tô Thần để trong mắt, dùng sức đẩy Tô Thần qua một bên rồi kéo Tiểu Thu đi, "Giả vờ ngây thơ cái gì, mấy ngày trước còn đi theo tao mà bây giờ nhảy một bản cũng không được hả?"
Tô Thần không phòng bị người đàn ông đẩy lùi về sau mấy bước, thời điểm sắp ngã xuống thì được người nào đó đỡ lấy.
Tô Thần đứng vững sau đó nói: "Cảm ơn!" Nói xong thấy đối phương không có ý định buông mình ra, cậu quay đầu lại nhìn người đang ôm eo mình, là Tần Tu Trạch, mắt Tô Thần sáng lên nói: "Tần ca, anh về rồi?"
Tần Tu Trạch khẽ ừ một tiếng, rút tay trên eo Tô Thần ra, thái độ thờ ơ.
Tô Thần bây giờ cũng không có tâm trạng để ý đến thái độ của Tần Tu Trạch, thấy cái người kia lôi kéo Tiểu Thu, cậu vội vàng hỏi: "Tiểu Thu, cậu muốn đi cùng bọn họ sao? Nếu cậu không muốn, tôi sẽ lập tức gọi cho giám đốc."
Gã cầm đầu hung ác quay đầu nhìn Tô Thần: "Tiểu tử ngươi tốt nhất đừng xen vào việc của người khác!" Nói xong mới chú ý tới hai người đứng phía sau Tô Thần.
Nhìn kỹ, sắc mặt hắn trắng nhơt, vội vàng buông Tiểu Thu ra, cung kính nói: "Tần ca, Đông ca", hai người kia gã không chọc được.
Tiểu Thu sau khi được thả ra vội vàng chạy đến bên cạnh Tô Thần.
Tô Thần lúc này cũng phát hiện Đông Tử đứng bên cạnh Tần Tu Trạch, nhớ lần trước đã gặp người này trong lúc đi với Tần Tu Trạch, vì vậy kêu: "Đông ca."
Đông Tử cười nói: "Nhảy rất đẹp! Cùng uống một ly không"
Tô Thần lắc đầu nói: "Không được." Nói xong nhìn về phía Tần Tu Trạch nói: "Tần ca, tôi và Tiểu Thu đi trước."
Tần Tu Trạch nhàn nhạt quét mắt nhìn Tiểu Thu một cái, "Tôi đi với cậu, hôm nay tôi muốn đến căn nhà kia."
Tiểu Thu bị ánh mắt Tần Tu Trạch nhìn sống lưng có chút lạnh, không dám tiếp tục nhìn hắn.
Cô cảm giác hắn đối với mình có địch ý, tuy rằng cô không biết mình đắc tội hắn chỗ nào.
Đông Tử nghe Tần Tu Trạch nói, quái dị nhìn Tần Tu Trạch với Tô Thần, hắn vốn muốn rủ Tần Tu Trạch với Tô Thần cùng đi uống rượu, thế nhưng hắn nhìn ra Tần Tu Trạch bắt đầu từ lúc nãy tâm tình đã không quá tốt, vì vậy nói: "Mày về thì tao cũng không chơi nữa, tao đi tính tiền, mấy người đi trước đi."
Tô Thần đến quán bar uống rượu nên không lái xe theo, hắn đi theo Tô Thần đến bên cạnh xe, trực tiếp ngồi vào ghế phó lái, Tiểu Thu ngồi ở ghế sau.
Tô Thần nổ máy xe, hỏi địa chỉ Tiểu Thu rồi trựa tiếp chạy đến khu nhà của cô.
Đoạn đường này ba người đều không nói lời nào, Tô Thần cảm giác tâm tình Tần Tu Trạch không qua tốt.
Đưa Tiểu Thu về nhà, thời điểm chỉ còn lại hai người, Tô Thần mới hỏi: "Tần ca, anh về lúc nào?"
"Hôm nay.
Cậu sao lại tới quán bar khiêu vũ?" Tần Tu Trạch cau mày hỏi, tối hôm nay hắn thấy những ánh mắt tràn ngập dục vọng nhìn chằm chằm Tô Thần, nghe bọn họ nói với Tô Thần mấy câu thô tục, đặc biệt là bộ dáng Tô Thần cùng bạn nhảy tương tác, làm cho hắn thập phần khó chịu.
Bạn đang đọc bộ truyện Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi Trọng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi Trọng, truyện Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi Trọng , đọc truyện Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi Trọng full , Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi Trọng full , Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi Trọng chương mới