Editor: Sasaswa
Sau khi cúp điện thoại của Tần Tu Trạch, Tô Thần liền nhận được điện thoại của Cường Tử.
Từ khi Tô Thần dọn khỏi nhà Cường Tử, hai người vẫn chưa gặp lại nhau.
Cường Tử hẹn Tô Thần ngày mai đi ăn tối, vì thời gian sắp tới y phải về nhà họ hàng để chào hỏi, không có thời gian, Tiêu Nhã hai ngày này cũng đi chơi nên hiện tại hắn dành được chút thời gian đi với Tô Thần.
Cường Tử thích ăn cay, cuối cùng hai người hẹn nhau ở một nhà hàng cay Tứ Xuyên.
Hiện tại là hai mươi chín âm lịch, trên đường khắp nơi đều tràn ngập không khí vui vẻ Tết đến.
Trước khi đi gặp Cường Tử, Tô Thần ghé tiệm cắt tóc, bởi vì dì Tần bảo phải đi làm tóc trước khi sang năm mới.
Cắt tóc xong Tô Thần trực tiếp đến chỗ hẹn.
Cường Tử đã đến trước, Tô Thần đẩy cửa ra là nhìn thấy Từ Khải đầu tiên, động tác của cậu dừng một chút.
Cường Tử cười giải thích: "Hôm nay tôi vừa ra cửa liền nhận được điện thoại của Từ Khải, hắn nghe nói tôi hẹn cậu đi ăn tối nên đi cùng."
Tuy mượn cớ rất dở, Tô Thần cũng không có vạch trần, cậu cười liếc nhìn Từ Khải nói: "Ừm, chúng ta cũng rất lâu không gặp."
Cường Tử thấy Tô Thần không tức giận, thở phào nhẹ nhõm, bữa cơm nay là do Từ Khải sắp xếp, chỉ là Từ Khải không cho nói cho Tô Thần biết gã sẽ tới.
Mà Từ Khải từ khi Tô Thần bước vẫn luôn chăm chú nhìn cậu không dời mắt, ánh mắt rực lửa kia làm Tô Thần muốn lờ đi cũng khó khăn.
Tô Thần cố gắng né tránh ánh mắt gã, ngồi kế bên Cường Tử.
Cường Tử dù thần kinh thô đến đâu cũng cảm nhận được không khí giữa hai người không đúng.
Cường Tử đổ mồ hôi, hối hận đã đáp ứng yêu cầu kia.
Trước đó, Tiêu Nhã có nói với y việc Từ Khải thích Tô Thần nhưng y không tin.
Cường Tử chỉ nghĩ con gái hay nghi thần nghi quỷ, còn nghi ngờ mình với Tô Thần, mọi người đều là anh em tốt sao có thể có loại tâm tư kia được.
Thế nhưng lúc này khi nhìn thấy ánh mắt hận không thể ăn Tô Thần của Từ Khải, Cường Tử liền có chút nghi ngờ.
Y cuối cùng hiểu được, một người phóng khoáng như Tô Thần tại sao bỗng dưng lại không để ý đến Từ Khải.
Cường Tử thật ngưỡng mộ tính khí tốt của cậu, bây giờ nếu đổi lại là y bị nhìn như vậy, y đã sớm đánh Từ Khải một trận.
Bây giờ Cường Tử ngồi chung một phòng với hai người, cả hai đều là bạn bè, thật con mẹ nó khó xử!
Cường Tử cười gượng hai tiếng, muốn phá vỡ bầu không khí quỷ dị liền hỏi: "Tiểu Thần, mày vẫn đang ở căn hộ của Tần tiên sinh sao?" Tô Thần lúc dọn khỏi nhà Cường Tử có nói với y sẽ đến căn hộ của Tần Tu Trạch ở, đối với việc công ty của gia đình Tô Thần bị Tần Tu Trạch thu mua cũng biết chút ít.
Không đợi Tô Thần trả lời, Từ Khải vội hỏi: "Tần tiên sinh? Ai là Tần tiên sinh?"
Cường Tử nói: "Tần Tu Trạch, không ngờ Tô Thần số hên vậy, gặp được người tốt như hắn." Sắc mặt Tô Thần trong nháy mắt đen lại, cậu nghe câu kia của Cường Tử cảm thấy thật nực cười!
Từ Khải nhìn Tô Thần, cau mày hỏi: "Mày còn qua lại với hắn?! Lúc trước tao đã nói gì với mày hả?!"
Tô Thần có chút buồn bực, nhưng loại khó chịu này chỉ nhắm vào mình cậu mà thôi! Tuy vậy nhưng lúc bị Từ Khải chất vấn, cậu cũng không vui, "Tao qua lại với ai không liên quan tới mày!"
Cường Tử không hiểu tình hình, hỏi: "Tiểu Thần, làm sao vậy?"
Tô Thần không muốn nói tiếp chuyện này, vì vậy lảng sang chuyện khác: "Gọi món chưa?"
Cường Tử nói: "Tụi tao gọi rồi, Từ Khải gọi món cá kho tiêu mày thích nhất, mày muốn gọi món khác nữa không?"
Tô Thần lắc đầu một cái, cậu hiện tại không có hứng thú ăn tối, chỉ muốn rời đi.
Tô Thần muốn nói sang chuyện khác, Từ Khải lại không buông tha, tiếp tục hỏi tới: "Tại sao mày lại sống với hắn ta."
Tô Thần mím môi không biết trả lời thế nào, trước đây cậu có thể cây ngay không sợ chết đứng nói thẳng lý do nhưng hiện tại cảm thấy mình lúc đó quá ngu ngốc, tại sao lại ở chung với một người không quen không biết!
Cường Tử nhìn Tô Thần chỉ hé miệng không nói lời nào, giải thích: "Tần tiên sinh thu mua công ty của nhà Tiểu Thần, thấy Tiểu Thần ở kí túc xá trường không quen mới gọi cậu ấy sang bên kia ở." Nói xong liền chê cười nói: "Vốn là Tiểu Thần là trụ ta kia, sau đó Tiêu Nhã chuyển tới."
Từ Khải vội hỏi: "Tiểu Thần, tao thuê cho mày một căn hộ ở gần trường được không?"
Nghe lời này liền Tô Thần biến sắc, gã đây là có ý gì?! Cũng muốn bao nuôi mình sao?!
Món ăn đúng lúc này được bưng lên, Cường Tử vội ngắt lời nói: "Đồ ăn lên rồi, chúng ta ăn cơm trước, đừng nói những việc này nữa."
Từ Khải nói xong cũng có chút hối hận, dù sao tình cảnh của Tô Thần lúc trước và bây giờ không giống nhau, gã nói ra câu kia Tô Thần sẽ càng xem thường gã, nhưng lời đã nói ra không thu lại được.
Hơn nữa từ miệng Cường Tử nghe được, làm gã có chút khó chịu, tại sao đến bây giờ gã mới biết Tần Tu Trạch là người nhiệt tình tới vậy?! Nhà gã cùng Tần gia coi như có chút thế giao, thỉnh thoảng lui tới, anh trai gã cùng Tần Tu Trạch quan hệ cũng không tồi, cho nên gã đối với tính cách Tần Tu Trạch ít nhiều vẫn hiểu rõ.
Bạn đang đọc bộ truyện Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi Trọng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi Trọng, truyện Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi Trọng , đọc truyện Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi Trọng full , Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi Trọng full , Sau Khi Bị Tên Nhã Nhặn Bại Hoại Coi Trọng chương mới