Du Ân hoang mang nhìn về phía Chung Văn Thành đang đứng bên cạnh, anh ta cho cô một vẻ mặt bất đắc dĩ, ý là chính anh ta cũng không biết tại sao Phó Đình Viễn lại đến.
Đạo diễn họ Thôi, tên là Thiên Tường, ông ta phản ứng lại nhanh hơn khi thấy Phó Đình Viễn bước vào thì khuôn mặt đầy ý cười đi đến nghênh đón: “ Phó tổng, không ngờ tới ngài lại tự đến dự tiệc, khách quý hiếm gặp.
"
Phó Đình Viễn bắt tay với đạo diễn: “Đạo diễn Thôi làm chủ tiệc, tôi đương nhiên phải đến.
”
Sau khi đạo diễn đến bắt chuyện với Phó Đình Viễn thì Chung Văn Thành và Du Ân mới đến, tuy cuộc nói chuyện lần trước giữa Chung Văn Thành và Phó Đình Viễn không thoải mái nhưng hạng mục này vẫn hợp tác, bọn họ phải biến chuyện nhỏ hóa không.
Chung Văn Thành nói đôi ba câu với Phó Đình Viễn, còn Du Ân không thể không đối mặt với Phó Đình Viễn.
Cô chào hỏi Phó Đình Viễn với thái độ cung kính thận trọng: “Xin chào, Phó tổng.
"
Ngoài Chu Mi và Chung Văn Thành, những người khác không biết chuyện giữa Du Ân và Phó Đình Viễn.
Đạo diễn ở bên cạnh tủm tỉm cười nói với Phó Đình Viễn: “ Phó tổng, lần trước biên kịch không đến, hôm nay vừa nhìn thấy không ngờ vẫn còn trẻ như vậy, sau này chúng tôi ngắm cô ấy trong chỗ làm việc, cũng không còn thấy mệt mỏi nữa.
”
Đạo diễn thấy câu nói của mình là đang khen Du Ân, nhưng không biết tại sao lại nhận được ánh nhìn rét lạnh của Phó Đình Viễn.
Sở dĩ Phó Đình Viễn trừng đạo diễn là vì anh cảm thấy câu nói ngắm cô trong chỗ làm việc rất hèn mọn và bỉ ổi.
Anh duỗi tay nắm lấy bàn tay Du Ân đang chìa ra, anh từ tốn nói với Du Ân: “Nghe nói bút danh trước đây của biên kịch Du là Vi Lương, tay của cô lạnh thật, có phải là do mặc thiếu vải không?”
Du Ân thấy tên Phó Đình Viễn này đúng là mắc bệnh tâm thần rồi, liên quan gì đến anh mà anh lại châm chọc cách ăn mặc của cô?
Cô thu tay của mình về, vừa cười vừa nói: “ Phó tổng cứ trêu tôi.
”
Đạo diễn ở bên cạnh chen vào: “ Phó tổng không biết bây giờ các cô gái trẻ đều mặc như vậy sao? nhìn cái eo thon nhỏ này đi.
”
Tên đạo diễn nói xong thì duỗi tay sờ hông của Du Ân, sắc mặt cô thay đổi, theo bản năng lùi về sau một bước.
Mặc dù cô chưa chính thức vào môi trường làm việc nhưng cũng từng nghe nói có rất nhiều trường hợp bị sờ mó nơi làm việc, Tô Ngưng cũng từng kể rằng có rất nhiều đạo diễn, nam diễn viên là loại đàn ông rác rưởi, thừa diệp chiếm tiện nghi của nữ diễn viên.
Nhưng cô không ngờ một biên kịch như cô lại gặp phải chuyện này.
Cô trốn khá nhanh, nếu không đã bị tên đạo diễn kia sờ tới lưng rồi, cô không kìm được mà buồn nôn.
Nhưng mà cho dù có buồn nôn hay tức giận thì cũng có làm được gì đâu cơ chứ, dù sao thì cô vẫn phải ở lại bữa tiệc này.
Tên đạo diễn kia thấy cô tránh né thì trên khuôn mặt thoáng lộ ra vẻ xấu hổ, chưa kịp nói thêm trên cái đầu đinh có một tia mắt như viên đạn bắn đến.
Chung Văn Thành làm giảm bớt không khí ngượng ngạo: “Mọi người đã đến đông đủ cả rồi, vậy chúng ta cũng nên ngồi xuống đi.
”
Đương nhiên Chung Văn Thành thấy được hành vi dơ bẩn này của Thôi Thiên Trường, nhưng ở nơi như vậy chẳng có cách nào phát cáu.
Lúc xếp chỗ ngồi, Du Ân và Chu Mi ngồi gần nhau, cách Thôi Thiên Trường một khoảng nhất định.
Vốn dĩ cô còn rất kính trọng tên đạo diễn này, còn nghĩ đêm nay có mấy vấn đề muốn nhờ ông ta, sự thấu hiểu của đạo diễn và biên kịch rất quan trọng, vì khi biên kịch viết một vài tình tiết cần phải nhờ đạo diễn lúc quay.
Nhưng vì cái tay lắm tật của tên đạo diễn kia, bây giờ cô cũng chẳng còn tâm trạng nữa.
Thậm chí cô còn có hơi đau đầu, không biết sau này phải làm việc chung với ông ta như thế nào nữa.
Bạn đang đọc bộ truyện Sau Khi Ly Hôn Chồng Cũ Muốn Theo Đuổi Tôi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sau Khi Ly Hôn Chồng Cũ Muốn Theo Đuổi Tôi, truyện Sau Khi Ly Hôn Chồng Cũ Muốn Theo Đuổi Tôi , đọc truyện Sau Khi Ly Hôn Chồng Cũ Muốn Theo Đuổi Tôi full , Sau Khi Ly Hôn Chồng Cũ Muốn Theo Đuổi Tôi full , Sau Khi Ly Hôn Chồng Cũ Muốn Theo Đuổi Tôi chương mới