Tác giả: Thần Vong Xỉ Hàn 0
Thitkhocaichua
Khán giả trong phòng phát sóng cười muốn dại.
【 không thể nào? Nhạc Kỳ Niên vậy mà không biết tiền Zimbabwe không có giá ư? 】
【 cái này cũng đâu có gì bất ngờ, cũng đâu thiếu người không biết? Tôi còn tưởng tiền Zimbabwe bằng với giá tiền Việt Nam, nãy search mới biết, 100 triệu VND tương đương 2 vạn tệ nha!! 】
【 thì ra tiền Việt Nam có giá đến vậy? tri thức lại gia tăng rồi! 】
Nhạc Kỳ Niên nhìn túi tiền trong tay, giá trị còn không bằng một cái hộp bút, mặt vô cùng tủi thân mà mếu máo.
Quân Tu Ngôn nhìn bộ dáng của cậu, vừa tức lại vừa buồn cười.
"Được rồi, dù sao chương trình cũng đâu thể nào lấy ra thứ quá giá trị làm báu vật.
Những báu vật của người khác cũng là những vật như vậy thôi."
Tâm tình Nhạc Kỳ Niên lúc này mới đỡ hơn một chút.
Cậu cầm túi tiền đi theo Quân Tu Ngôn trờ lại cửa tiệm Kim Mặc Hiên, xe của tổ chương trình 《 ai là Thông Linh Vương 》 vẫn còn đậu tại đó.
Đạo diễn Giản Diệc Đạo nhìn thấy Nhạc Kỳ Niên đã tìm được báu vật, liền nhanh chóng nói thư kí bên cạnh mở khung bình chọn.
Còn kết quả thế nào...!Không cần nghĩ cũng đủ biết, nhất định người đứng đầu bảng chính là Nhạc Kỳ Niên.
Chẳng những bắt được cướp, còn vạch trần ông chủ Kim Mặc Hiên chính là hung thủ giết người, không những thế còn thể hiện trình độ bay lên lấy túi trên cành cây....!Nếu cậu không được hạng nhất, Giản Diệc Đạo chỉ có thể nói khán giả có mắt không tròng.
Khi có kết quả, đúng như ông dự đoán.
Nhạc Kỳ Niên cùng Quân Tu Ngôn đứng đầu, số liệu cách hạng 2 rất nhiều, mà hạng 2 không xa la đó chính là nhóm của Trịnh Chiêu Vũ và hai chị em sinh đôi.
Đối với kết quả này, tự nhiên mấy nhà vui mừng mấy nhà rầu.
Còn những thí sinh tìm được báu vậtm đều quay trở lại xe buýt mà tổ chương trình chuẩn bị sẵn, đương nhiên sau khi thấy kết quả, Trịnh Chiêu Vũ tức đến xanh mặt, tay cầm điện thoại chặt đến trắng bệch, thiếu điều muốn bóp nát nó.
Vì sao kế hoạch lần này của Truyền Tước đã chuẩn bị tỉ mỉ như vậy, vẫn thua trước Nhạc Kỳ Niên?
Vì sao mỗi lần thi đấu, Nhạc Kỳ Niên luôn có thể tìm thứ để đột phá vấn đề, sau đó giải quyết mọi chuyện vô cùng xuất sắc, khiến người xem phải đi từ bất ngờ này đến bất ngờ khác?
Không lẽ cậu ta là thiên chi kiêu tử, sinh ra liền được ông trời ưu ái?
"yah, chị ơi chúng ta đứng thứ 4 nha." Kim Miểu Miểu nhìn điện thoại nói.
"Anh Tiểu Nhạc hạng nhất nha, thật đáng mừng!" Kim Phiêu Phiêu mặt mày hớn hở.
Trịnh Chiêu Vũ bên này cố nén tức giận, chỉ hướng hai chị em sinh đôi mỉm cười.
Trong xe buýt cũng có camera, gã phải duy trì phong độ của chính mình, không thể OOC.
"Phiêu Phiêu, Miểu Miểu, thứ tự lần này của hai em thấp hơn lần trước, không buồn sao?" Trịnh Chiêu Vũ hỏi, gã đã nghĩ rồi, hai chị em này nhất định nói không buồn, sau đó gã liền an ủi hai đứa nhóc đó, rồi thêm soup gà tâm hồn Thất bại là mẹ thành công này nọ, tranh thủ lấy hảo cảm của khán giả.
Nhưng mà Kim Phiêu Phiêu cùng Kim Miểu Miểu chỉ là kỳ quái mà nhìn gã.
"Tại sao phải buồn? Chúng em lần này biểu hiện cũng không quá đặ biệt, thứ tự thấp cũng không phải quá bình thường ư?"
"Đúng vậy, đúng vậy, Miểu Miểu hiểu chuyện này nha.
Thi đấu ai mạnh người đó thắng.
Kỹ năng tụi em không bằng, nên thua là chuyện thường tình."
Kim Phiêu Phiêu đầu nhỏ nghiêng một cái: "Anh Tiểu Vũ, chẳng lẽ anh buồn sao?"
Kim Miểu Miểu nói: "Đừng buồn đừng buồn, thất bại là mẹ thành công, lần sau nỗ lực là được!"
...!Vậy mà gã lại được hai đứa nhóc này an ủi! Trịnh Chiêu Vũ tức thiếu điều hộc máu, chỉ yên lặng quay đầu, nghiến hàm răng.
Gã tới tham gia《 ai là Thông Linh Vương 》, chính là đã được sắp xếp làm quán quân.
Đồng thời đây cũng là mệnh lệnh của Sư phụ.
Nhưng qua vài tập thứ hạng của gã vẫn không thể lên hạng đầu.
Nếu không lấy được hạng 1, vậy sư phụ sẽ....
Không được, gã phải thay đổi kế hoạch.
Hạng 1 không thể để trượt khỏi tay!
***
Tập 3《 ai là Thông Linh Vương 》cũng giống hai tập trước, vừa công chiếu đã nhanh chóng trèo lên hotsearch, tạo sóng gió ầm ĩ.
Không ít người đều lên án hành vi của ông chủ tiệm Kim Mặc Hiên, đến nỗi phân cảnh của những thí sinh khác, cũng không ai để ý tới.
【 uiiii —— không tin được có kẻ giết vợ xong lại dám giấu xác vợ trong tường tầng hầm như thế! Tự nhiên tao nhớ tới quyển tiểu thuyết của Allan Poe! 】
【 mấy người không coi kĩ thông tin sao? Ông chủ Kim Mặc Hiên cùng vợ cãi nhau, Không cẩn thận nên ngộ sát, vì sợ nên mới đem thi thể giấu trong bức tường.
】
【 viết vậy cũng có đứa ngu tin, cái qq gì gọi là không cẩn thận, tao nhìn là biết năm đó ông ta đánh vợ, đánh chết người.
Còn nếu thật sự là không cẩn thận, thì chuyện đầu tiên người ta làm là gọi cấp cứu, chứ không phải đi giấu xác như vậy.
】
【 pháp y bây giờ có thể giám định vết thườnh trên xương cốt, cãi làm gì cho mắc công.
Chờ báo cao là rõ ngay chứ gì!】
Những cũng có người lên tiếng khó hiểu như Trịnh Chiêu Vũ.
【mà thật không hiểu nha, tại sao lần nào Nhạc Kỳ Niên cũng gặp phải chuyện ngoài ý muốn? Có phải hay không cậu ấy có cái thể chất...!Giống Conan? Đi đến chỗ nào liền gặp ngay án mạng?】
【 không lẽ cái thể chất giống Diêm Dục? Nghe hơi sợ nha, thể chất Diêm Dục hơi tà đó, còn Nhạc Kỳ Niên thì xem như Conan, Bạch Thắng thì bát tự nhẹ dễ gặp ma, còn linh hồn Mạn San...!má ơi đoàn phim《 bạn không biết cái chết là gì? 》 chơi lớn vậy sao? 】
【nhắc mới nhớ, cái thánh lần trước nói Quân Tu Ngôn mà thua liền chổng ngược ăn bàn phím đâu? Bớt giả điếc nha! Bàn phím tao cũng chuẩn bị nè! Dám nói dám làm nha!】
【chắc tôi phải làm ra mấy cái bàn phím bằng kem để ngoài cửa hàng, chứ chương trình này thêm mấy tập, tui thấy có mấy người sẽ đòi chổng ngược ăn bàn phím, má nghĩ đến thấy tiền trước mắt liền! 】
Dựa theo độ thảo luận ở tậo này, lượng người theo dõi trên Weibo của Nhạc Kỳ Niên nhanh chóng đột phá trăm vạn.
Không ít người để lại bình luận muốn nhờ cậu xem bói, xem tướng, còn nhờ đặt tên cho con...!Đương nhiên, Nhạc Kỳ Niên hoàn toàn không hề biết mấy chuyện này, vì tài khoản đã giao cho Đường Vũ Thành quản lý giùm.
Mà Đường Vũ Thành đối với mấy cái chuyện xem bói phải gọi là mù mịt.
Đăng nhập vào chỉ chuyển phát offical weibo của《 ai là Thông Linh Vương 》và mấy tiêu đề pháp luật.
Đường Vũ Thành một người phải xử lý hai tài khoản, y chơi đến vui vẻ, muốn làm gì liền làm nấy, nào là xào CP.
Cái CP tình huynh đệ này nhất định phải xào!
Chỉ là mỗi lần y cố ý đăng lên bài xào CP, thì lại cảm thấy gáy có chút lạnh, giống như có đôi mắt đang nhìn chằm chằm mình....!Xítttttt, chắc là ảo giác thôi!
Thanh niên Đường Vũ Thành theo chủ nghĩ duy vật nghĩ như vậy liền không sợ gì nữa!
***
Chương trình sau khi kết thúc, liền nhanh chóng trở về Lục Giang thị.
Quân Tu Ngôn lúc đi ngồi xe đạo diễn, nhưng khi về lại ngồi xe bus cùng các thí sinh.
Y ngồi cạnh Nhạc Kỳ Niên, lâu lâu lại xoay sang nhìn người thanh niên ngồi bên cạnh đang dựa đầu vào lưng ghế, trên trán dán bùa, môi hơi nhếch, thở đều đều, lâu lâu lại nhai nhai vẻ mặt đầy thỏa mãn như trong mộng đang được ăn món gì rất ngon.
Môi Quân Tu Ngôn không khỏi run mà thầm nghĩ, thằng nhãi này coi mình là cương thi hay gì mà còn dán bùa ở trán nữa?
Mà hơn hết Quân Tu Ngôn chưa bao gườ thấy qua loại bùa chú dán trên trán Nhạc Kỳ Niên.
Phải biết rằng hắn chính là Tiểu thần đồng trong giới, vì 10 tuổi đã có thể đọc làu làu《 phù chú bách khoa toàn thư 》, nên cái loại y chưa thấy chỉ là chưa có người sáng chế ra mà thôi.
Càng nghĩ càng thấy cái loại này chính là Nhạc Kỳ Niên tự sáng chế ra? Nhưng không thể nào, nếu có năng lực thế này chỉ có thể là cao nhân đạo hạnh cao thâm, ngay cả ông nội Quân Mậu của y cũng chưa dám nói bản thân có thể sáng chế ra loại bùa chú nào mới.
Nhạc Kỳ Niên năm nay bao nhiêu tuổi, mà có bản lĩnh như thế?
Quân Tu Ngôn dùng khủy tay đẩy đẩy Nhạc Kỳ Niên, "Dậy, dậy đi, tôi có chuyện muốn hỏi cậu."
"Hửm?"Nhạc Kỳ Niên bừng tỉnh, hút khí một cái, sau đó lau lau khóe miệng.
"Sao cậu biết được ông chủ Kim Mặc Hiên đem xác vợ mình giấu dưới tầng hầm?" Quân Tu Ngôn hỏi.
Nhạc Kỳ Niên như đúng rồi nói: "Không phải nhìn một cái liền thấy sao?"
Quân Tu Ngôn sửng sốt.
Y ở tầng hầm nhìn muốn lòi con mắt ra có thấy gì đâu? Nhạc Kỳ Niên nói lời này là cố tình chọc quê y sao?
"Cậu...!chẳng lẽ có mắt Âm Dương?" Quân Tu Ngôn nhỏ giọng hỏi.
Nhạc Kỳ Niên biểu tình càng kỳ quái: "Cậu không có?"
......!Sao ai cũng có thể có thứ đồ chơi cao cấp như vậy được chứ?
Truyền thuyết Quân gia bọn họ, lão tổ tông Quân Nghê Vân trời sinh chính là kỳ nhân có mắt Âm Dương, đáng tiếc đời con cháy lại không phải ai cũng xuất hiện mắt Âm Dương, Quân gia có người được mắt Âm Dương chính là phải ngược dòng trở lại thời dân quốc.
Chẳng lẽ thiên phú hiếm có này lại xuất hiện trên người Nhạc Kỳ Niên?
Quân Tu Ngôn càng nghĩ càng cảm thấy hụt hẫng, có chút ghen tị.
Nhưng cũng không liên quan, y thầm nghĩ, trên đời cũng có không ít người không có mắt Âm Dương nhưng chăm chỉ khổ luyện học tập, cũng trở thành đại sư vạn người chú mục.
Đâu phải thiên phú là tất cả!
Nhưng trong lòng Nhạc Kỳ Niên nghĩ lại khác hoàn toàn với y!
Y nhớ rõ sư đệ Quân Nghê Vân cũng là trời sinh mắt Âm Dương giống mình, vậy sao lại không di truyền đến Quân Tu Ngôn?
Haizz...!Gien của sư đệ quả thật không ổn mà!
Nhạc Kỳ Niên tiếc nuối mà thở dài, mắt nhắm lại, tiếp tục ngủ.
Khi nãy cậu mơ thấy mình đang ăn thịt kho tàu, vậy mà bị Quân Tu Ngôn làm tỉnh, lần này nhất định phải mơ lại cái nồi thịt kho đó.
Quân Tu Ngôn ngồi bên này thì vô cùng ngượng ngùng xoắn xít một hồi, sau đó quay đầu nhìn ra ngoài cửa sổ, thấp giọng nói: "Cái kia, lúc ở tiệm Kim Mặc Hiên, ông chủ khi ném đồ vào tôi, là cậu đã cứu tôi...!Tôi không có ý, à chính là muốn nói với cậu...!Cái kia, Quân gia tôi trước này có ân tất báo, nếu sau ànu cậu gặp chuyện gì, tôi nhất định..."
Y ấp úng hồi lâu, khi quay lại nhìn.
Thì thấy Nhạc Kỳ Niên đã ngủ đến há mỏ từ thời nào, nước miếng cũng chảy ra muốn ướt cả cằm.
Quân Tu Ngôn tức thiếu muốn vố mấy phát vào mặt người bên cạnh.
Y thiệt không tin được, thời điểm bản thân thẳng thắn nói lời trong lòng, thì thằng nhãi Nhạc Kỳ Niên này lại không cho mình mặt mũi, vậy thì đừng hy vọng y nói cảm tạ cái gì nữa.
Đúng là Lòng mình hướng trăng sáng, trăng lại chiếu cái máng nào
Hừ!
Quân Tu Ngôn trong lòng nín thở, dọc theo đường đi cũng không nói chuyện với Nhạc Kỳ Niên.
Sau khi trở lại Lục Giang thị, y liền uyển chuyển lời mời tiệc liên hoan của đạo diễn, ra ngoài liền đón taxi, lập tức về nhã cũ Quân gia.
Chính đường Quân gia, Quân Mậu đã ngồi chờ được một lúc.
Khi nhìn thấy cháu trai bình an trở về, đôi mắt ông cười đến cong như trăng non.
"Tu Ngôn vất vả, đầu bếp đã làm vài món con thích, ngồi vào bàn nào." Quân Mậu ra đón cháu trai.
"Ông nội, ông không hỏi chuyện chương trình con tham gia sao?" Quân Tu Ngôn chu miệng, chỉ khi ở trước mặt ông nội y mới có thể làm nũng như vậy.
"Ông đã coi phát sóng trực tiếp." Quân Mậu nắm tay cháu trai dắt vào phòng ăn, "Con biểu hiện rất tốt, cha mẹ con trên trời có linh thiêng nếu thấy được, nhất định rất vui.
Trong lòng Quân Tu Ngôn không khỏi vui vẻ.
Đối với y trên thế giới này không có gì có thể so được với lời động viên của ông nội.
"À quên nữa, ông nội sao không hỏi con về Nhạc Kỳ Niên?" y hỏi
"Theo ý con, cậu ta là người thế nào?"Quân Mậu hỏi.
"Con vốn nghĩ cậu ta là tên thần côn lừa đời lấy tiếng, nhưng không nghĩ tới cậu ta còn rất có bản lĩnh..." Quân Tu Ngôn đang định mở miệng khen Nhạc Kỳ Niên vài câu, nhưng lại nhớ đến thái độ cậu ta trên xe, liền nhanh chóng sửa miệng, "Cũng, cũng không phải con đang khen cậu ta đâu! Bản lĩnh cậu ta nhìn cách nào cũng thấy không bằng ông nội."
Nói xong liền nhanh chóng nhìn sắc mặt ông nội, "Ông nội cũng đã coi phát sóng trực tiếp, ông nghĩ sao?"
Quân Mậu như suy tư gì: "Đương nhiên là cảm thấy cậu ta chính là thiếu niên anh tài, tiền đồ vô lượng.
Không ngờ tuổi trẻ lại có một thân bản lĩnh cùng với thái độ nhẹ nhàng bình tĩnh như vậy.
Chỉ là, vì sao trước giờ ông chưa nghe tên cậu ta? Đạo của chúng ta nặng nhất chính là truyền thừa gia đình hoặc là thầy trò, không biết vi sư cậu ta là cao nhân phương nào.
Chỉ nghe được trước đây cậu ta là một diễn viên nhỏ, chưa có thành tựu lớn nào, không biết có phải hay không đang giấu tài, hay là..."
"Ông nội tại sao lại quan tâm cậu ta như thế?" Quân Tu Ngôn khó hiểu, "Cậu ta có vấn đề gì sao.
Chẳng lẽ...!không phải người tốt?"
Biểu tình Quân Mậu cứng đờ, không khỏi ha ha cười cho có lệ, "Chỉ là cảm thấy hứng thú với người trẻ có tài thôi.
Đạo môn chúng ta nhân tài lớp lớp xuất hiện, lòng ông cũng vui vẻ!"
Ông cháu hai người đi vào phòng ăn.
Đầu bếp hôm nay triển lộ tài năng, làm một bàn ăn đầy mỹ vị.
Nhìn thức ăn nóng hầm hập, Quân Mậu ngừng câu chuyện, kéo tay Quân Tu Ngôn ngồi xuống.
"Được rồi, ngồi thôi, đều là món con thích ăn nhiều một chút! Ngày mai phải trở lại trường rồi, không còn mấy món ngon con thích nữa."
Đầu bếp đại học Lục Giang tính cách như phản xạ hội, nấu ăn không khác gì pha thuốc, quả thật như muốn giết vị giác cả một thế hệ học sinh.
Quân Tu Ngôn trước nay khẩu vị được đầu bếp trong nhà dưỡng điêu, căn bản không ăn nổi mấy món trong căn tin trường, mỗi lần về nhà đều kể lể.
Bạn đang đọc bộ truyện Sau Khi Tham Gia Chương Trình Huyền Học, Tôi Nổi Tung Nồi tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sau Khi Tham Gia Chương Trình Huyền Học, Tôi Nổi Tung Nồi, truyện Sau Khi Tham Gia Chương Trình Huyền Học, Tôi Nổi Tung Nồi , đọc truyện Sau Khi Tham Gia Chương Trình Huyền Học, Tôi Nổi Tung Nồi full , Sau Khi Tham Gia Chương Trình Huyền Học, Tôi Nổi Tung Nồi full , Sau Khi Tham Gia Chương Trình Huyền Học, Tôi Nổi Tung Nồi chương mới