Sau khi buộc lại thắt lưng, Nhàn Đăng quấn mái tóc dài ở sau lưng lên, sau đó bẻ một nhánh gỗ đào cố định thành một búi tóc, nhìn qua người cũng có tinh thần hơn.Đường Kỳ Nhạc nói: “Hiện tại huynh cũng không còn giống một tên ăn xin.”Thay quần áo xong, hai người lại đến Tầm Dương thành, đi vào cửa thành, bên trong thành ngựa xe như nước, âm thanh la hét không dứt, tiếng người ồn ào.Nhàn Đăng mới vừa tỉnh lại từ trên chiến trường, theo cách nói của người bình thường, chính là mất trí nhớ.
Bây giờ hắn không biết gì về quá khứ của mình, cũng hoàn toàn không biết gì về thế giới này.
Cho nên hắn đã nhìn đông nhìn tây, đánh giá khắp nơi, hắn nhìn quanh đường lớn, gánh hàng rong, quán nước dài vô tận khiến hắn cảm thấy rất mới lạ.Đường Kỳ Nhạc giới thiệu: “Tầm Dương là một thị trấn buôn bán, nếu muốn đi tới Tiểu Thanh động thiên, thì phải đi thuyền xuất phát từ sông Lạc thủy, sau ba ngày là đến nơi.”Nhàn Đăng một bên nghe hắn nói, một bên chuyển động tầm mắt nhìn ngó khắp nơi.
Khi nhìn thấy một bảng thông báo đứng đầy người, hắn không thể không hỏi: "Có chuyện gì vậy, sao nơi đó lại có nhiều người như vậy."Đường Kỳ Nhạc nói: “Có thể là Tầm Dương thành lại có lệnh truy nã mới.
Hoặc là thông báo về cái chết của Âm Sơn Tử.”Nhàn Đăng hỏi: “Âm Sơn Tử là ai?”Đường Kỳ Nhạc cau mày, giải thích: “Âm Sơn Tử là một đại ma đầu chuyên gây tai họa cho Tu chân giới, cả đời hắn không làm được việc gì tốt, hắn là người rất xấu xa.
Mọi người đều nhìn không được nữa, liền hẹn thời gian, chính là mấy tháng trước, tiêu diệt hắn ở trên vách núi Vô Vọng, ta nghe nói hắn đã nhảy xuống vách núi Vô Vọng, rơi xuống kết cục hồn phi phách tán.
Nhưng theo ta thì, có chút đáng tiếc, vị Âm Sơn Tử này mặc dù rất xấu xa, nhưng hắn cũng là một kỳ tài ngút trời, ở Tu chân giới có thể đánh một trận cùng hắn thật sự ít ỏi không có mấy người, cho dù hiện tại là Tiên Tôn Minh Đức Chân Quân đến, cũng không biết có thể thắng hay không.”Nhàn Đăng trầm ngâm, nghi hoặc hỏi: “Nghe huynh nói, vị Âm Sơn Tử này hẳn là rất lợi hại, vì sao lại chết?”Đường Kỳ Nhạc đi đến bên cạnh tiệm bánh bao, mua hai cái bánh bao, vô cùng mềm xốp, so vừa bánh bao hồi nãy Nhàn Đăng ăn thì tốt hơn rất nhiều.
Đường Kỳ Nhạc đưa cho hắn, nói: “Ai biết hắn chết như thế nào, huynh chỉ cần biết hắn là một tên khốn nạn là đủ rồi.
Mọi người đều biết, từ nhỏ Âm Sơn Tử đã mất cha mẹ, tóm lại người không cha không mẹ thì sẽ hơi mấy dạy, trước kia hắn không thể ra khỏi núi sâu, vì vậy hắn chỉ có thể tự lăn lộn chính mình, về sau hắn đi ra ngoài núi sâu, thì bắt đầu làm hại nhân gian, hắn đã sáng lập ra một môn phái rất tà ma là Âm Sơn môn, tu luyện tà đạo, tai họa người trẻ tuổi thiện lương của Tu chân giới, theo suy nghĩ của ta, hắn chính là tự tìm đường chết.”Nhàn Đăng không nghĩ như vậy, phản bác lại: “Theo ta thấy, trên đời này không có phân biệt thiện ác, chỉ phân biệt người thiện và người ác mà thôi.
Bạn đang đọc bộ truyện Sau Khi Vai Ác Mất Trí Nhớ tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sau Khi Vai Ác Mất Trí Nhớ, truyện Sau Khi Vai Ác Mất Trí Nhớ , đọc truyện Sau Khi Vai Ác Mất Trí Nhớ full , Sau Khi Vai Ác Mất Trí Nhớ full , Sau Khi Vai Ác Mất Trí Nhớ chương mới