Tô Đồng Đồng không thừa nhận, cũng không phủ nhận, cô quyết tâm không nói lời nào
Tình huống hiện tại rất bất lợi với cô, nếu cô muốn xoay chuyển vận mệnh, cô cần phải thận trọng với hành vi của bản thân. Cô nhớ rõ hệ thống nói cô cho cơ hội, hiện tại chỉ còn hai lần.
Im lặng là vàng. Cho nên về sau nếu như không cần thiết, cô sẽ im lặng khi ở chung với Lục Chiếu Hành, để tránh nguy hiểm.
Sự im lặng của cô làm Lục Chiếu Hành vô cùng khó chịu, nhưng lại không thể làm gì cô
Quên đi, vốn dĩ cũng chỉ là công cụ hình người mà thôi, anh ta không cần để tâm đến cô.
Tuy trong lòng nghĩ như vậy, nhưng ngoài miệng vẫn là nói.
"Không nói cũng không sao, nhưng tôi nói cho cô biết mặc kệ cô có quen biết
chú ấy hay không, cô nên tránh xa chú ấy, bên ngoài thoạt nhìn áo mũ
chỉnh tề, cao thượng thế thôi, nhưng bên trong như thế nào thì cô không
biết được đâu.''
Anh ta nói chuyện nhẹ nhàng mang theo chút lạnh lẽo.
Anh ta đang cảnh cáo cô, nhưng đồng thời cũng làm cô tò mò nhiều hơn về Tiêu Diễn. Sao Lục Chiếu Hành lại nói như vậy?
Tiêu Diễn là người thế nào?
Cô cần quan sát thêm để có thể đưa ra cái nhìn đúng, vì thế tuy rằng cô
không mở miệng, nhưng lại dùng ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Lục Chiếu
Hành.
Nên hình dung thế nào về bộ dáng lúc này của cô nhỉ?
Đôi mắt to tròn màu xám long lanh, cô hơi hơi nghiêng đầu, như một con mèo
đang có thắc mắc, mềm mại cao quý, đáng yêu, nháy mắt có thể làm rung
động trái tim người khác.
Nhìn dáng vẻ của cô, tim đập loạn mất
một nhịp. Cảm giác này quá xa lạ, Lục Chiếu Hành chưa từng cảm nhận
trong đời. Trước đây, tình cảm của anh ta đều dành hết cho Lục Minh Vũ,
trừ người này, anh ta chưa từng rung động trước bất kì cái gì trên đời,
đơn giản mà nói, anh ta chẳng có chút tình cảm nào cả. Cho nên người
ngoài nhìn anh ta, đều cảm thấy anh ta là một nam nhân cao lãnh cấm dục.
Kỳ thật anh ta cũng không phải cấm dục, nhưng nhiều lúc anh ta không có
ham muốn nào, người duy nhất khiến anh ta động tâm chỉ có một mình Lục
Minh Vũ.
Nhưng tại sao....
Trong khoảnh khắc nhìn Tô Đồng Đồng, anh ta lại động tâm.
Nhưng Lục Chiếu Hành vốn dĩ mặt lạnh, cho nên mặc kệ trong lòng nghĩ như thế
nào, trên mặt anh ta cảm xúc vẫn như cũ không có một tia cảm xúc. Anh ta đổ lỗi cho gương mặt xinh đẹp của Tô Đồng Đồng, khuôn mặt giống như
thiên sứ, quả thực vô cùng có sức hút với đàn ông. Giống như sự kết hợp
giữa dục vọng và sắc đẹp, dẫn dắt người ta vào con đường phạm tội.
Tô Đồng Đồng thật sự không biết Lục Chiếu Hành suy nghĩ gì, tại sao anh ta không nói tiếp? Là ánh mắt của cô còn chưa đủ rõ ràng? Nhưng cô không
muốn hỏi, ai mà biết được nói ra có phạm vào từ cấm kị hay không.
Ngay khi cô định bỏ đi thì Lục Chiếu Hành mở miệng.
"Nếu có một người giết cha mẹ mình mà còn có thể đàng hoàng, thản nhiên sống trên đời, cô cảm thấy người như vậy có đáng sợ không?"
Giết bố mẹ!
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!