Trong thành phần thuốc hạ sốt có ít chất an thần, Kỷ Tịch ngủ một giấc đến tận mười giờ sáng hôm sau.
Cậu thức dậy, đứng lên kéo tấm màn cửa sổ ra, nhìn những bông hoa cúc trong vườn, tâm tình sảng khoái hơn hẳn.
Mơ hồ nghe thấy bên ngoài có tiếng nói chuyện, cậu mở cửa bước ra, phát hiện có vài nhân viên đang loay hoay trong phòng bếp: “Chú Lý, bọn họ làm gì vậy?”
“Tử An nói trang bị hệ thống báo cháy trong bếp.” – Lý quản gia giải thích xong, ông lo lắng nhìn Kỷ Tịch: “Nghe Tử An nói hôm qua cậu sốt cao, giờ đã khá hơn chút nào chưa?”
“Đỡ hơn nhiều rồi ạ.” – Kỷ Tịch có chút không được tự nhiên, cảm thấy Lý quản gia hẳn là cũng biết chuyện cậu nấu cơm thiếu chút nữa làm cháy phòng bếp, thế nên giấu đầu lòi đuôi nhỏ giọng nói thầm: “Anh Cố đặt máy này làm gì vậy chú?”
Lý quản gia vung tay lên nói: “Tử An mà muốn thì khẳng định có lý do, chỉ cần chúng ta làm theo lời Tử An, không có gì gọi là sai hết.”
Hoá ra đây là do Cố Tử An âm thấm sắp xếp! Kỷ Tịch không có ý kiến, lễ phép cười xong quay về phòng rửa mặt.
Lý quản gia thấy biểu tình trên mặt Kỷ Tịch quá mức có lệ, vội đuổi theo sau lưng cậu nghiêm túc nói: “Thật sự là như vậy đó, cậu đừng không tin chứ! Như cái năm Tử An mới vừa đi du học về ấy, ngài ấy đem hết tài sản mà ông ngoại của ngài ấy để lại mua mấy mảnh đất hoang trong thành phố.
Lúc đó còn bị Cố Cảnh Diệu và bà nội Cố cười nhạo châm chọc một phen, nói rằng Tử An của chúng ta là một tên phá gia chi tử.”
“Khi đó Cố Cảnh Diệu tốn rất nhiều công sức mới trúng thầu được một mảnh đất hợp phong thủy ở trung tâm thành phố, khoảng thời gian đó đuôi hắn lúc nào cũng vểnh hết lên trời, bà nội Cố gặp ai cũng khen Cố Cảnh Diệu, khinh thường Tử An của chúng ta.
Kết quả nửa năm sau, mấy mảnh đất mà Tử An mua toàn bộ đều quy hoạch làm tàu điện ngầm và trường học, vậy cậu đoán xem mảnh đất phong thủy của Cố Cảnh Diệu sẽ ra sao?”
Kỷ Tịch thành công bị ông gợi lên lòng hiếu kỳ: “Cố Cảnh Diệu làm sao?”
Lý quản gia vỗ đùi: “Ha ha ha ha ha ha, khu vực lân cận của miếng đất kia bị toà thị chính liệt vào khu văn vật cần được bảo hộ, chung quanh đều nghiêm cấm thương nghiệp khai phá sử dụng.
Tử An nhờ mấy mảnh đất hoang vu mà phất lên, Cố Cảnh Diệu và mẹ hắn chỉ có thể nhìn mảnh đất mọc đầy cỏ hoang mà tức giận, ha ha ha ha, mỗi lần nhớ đến cảnh tượng ấy tôi đều có thể vui vẻ cả buổi cơ.”
Kỷ Tịch bị cảm xúc của Lý quản gia ảnh hưởng, cũng tưởng tượng đến bộ mặt Cố Cảnh Diệu tức giận đến đen thui, cậu cũng nhịn không được mà cười ra tiếng: “Cho tên vương bát đản Cố Cảnh Diệu kia tức chết, anh Cố giỏi ghê á.”
Lý quản gia thấy người nghe phối hợp, ông càng nói càng hăng hái: “Còn nữa, mấy bộ phim mà Tử An đầu tư phòng vé đều thu được mấy tỷ, Cố Cảnh Diệu cũng muốn có được một phần, mấy năm nay hắn cũng theo đó đầu tư vài bộ điện ảnh, toàn bộ đều mời các đạo diễn lớn cùng đại minh tinh, kết quả thì sao, ha ha ha ha ha, lúc gần công chiếu không phải lộ ra tin tức đạo diễn hít thuốc phiện thì cũng là diễn viên chính quan hệ vớ gái làng chơi, đến quần lót cũng chưa trả ha ha ha ha ha.”
Kỷ Tịch cũng cười: “Cố Cảnh Diệu đúng là một tên xui xẻo!”
Lý quản gia phát hiện Kỷ Tịch bắt sai trọng điểm, nhanh chóng sửa lại cho đúng: “Không phải là Cố Cảnh Diệu xui xẻo, mà là Tử An nhà chúng ta quá lợi hại!”
Kỷ Tịch phụ họa: “Đúng đúng đúng, Tử An nhà chúng ta lợi hại nhất.”
Nghe thấy sau lưng có người ‘khụ’ một tiếng, Kỷ Tịch lập tức quay đầu lại, thấy Cố Tử An trên người mặc một bộ quần áo giản dị thoải mái, hai tay tùy ý đút trong túi quần, vừa ngầu vừa đẹp mà đứng ở chỗ ngoặt của cầu thang.
Kỷ Tịch sợ tới mức lui về phía sau một bước: “Sao hôm nay anh không đi làm?” – Cũng không biết người này đã nghe lén bao lâu rồi.
Lý quản gia đi vế phía phòng bếp, vừa cười vừa giải thích thay Cố Tử An: “Hôm nay thứ bảy, Tử An tuy là chủ tịch nhưng cũng không thể mỗi ngày đều phải đi làm được.”
Kỷ Tịch thấy Cố Tử An đi về phía mình, cậu nhìn hắn nói: “Cảm ơn anh Cố tối qua đã chăm sóc em.”
“Đỡ hơn chưa?” – Cố Tử An đi đến bên người cậu thì dừng lại.
Kỷ Tịch ngửi được mùi hương trên người hắn, lại nhớ tới cái ôm vào tối qua: “Hôm qua anh Cố ôm em về phòng sao?”
Cố Tử An lạnh lùng liếc nhìn cậu một cái: “Không phải.”
Bạn đang đọc bộ truyện Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Ta Được Người Giàu Nhất Sủng Lên Trời tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Ta Được Người Giàu Nhất Sủng Lên Trời, truyện Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Ta Được Người Giàu Nhất Sủng Lên Trời , đọc truyện Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Ta Được Người Giàu Nhất Sủng Lên Trời full , Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Ta Được Người Giàu Nhất Sủng Lên Trời full , Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Ta Được Người Giàu Nhất Sủng Lên Trời chương mới