Kỷ Tịch tiêu sái xoay người, để lại cho hai người kia bóng dáng vai rộng eo thon chân dài tám mét đẹp đến không đỡ được.
Thực tế trong lòng cậu lại đang băn khoăn, cậu không biết rõ lắm về bố cục phòng ốc trong công ty, căn bản không biết văn phòng của người đại diện nằm ở đâu.
Cũng may bây giờ mới sáng sớm, trong công ty cũng không có người nào, đi qua một phòng lớn có âm nhạc phát ra bên trong, cậu đoán đây chắc là phòng tập nhảy.
Kỷ Tịch tiếp tục đi về phía trước, vừa quẹo vào là một gian phòng, không gian kín mít, bên trong truyền ra tiếng nói chuyện của hai người.
Cậu ngẩng đầu trông thấy bên trên có tấm bảng ghi ‘Phó giám đốc’, Kỷ Tịch không muốn nghe lén cũng như không hơi sức đâu quan tâm chuyện người khác, đang muốn xoay người rời khỏi thì nghe thấy một người đàn ông nhắc tới tên của mình, bước chân cậu dừng lại.
“Ai? Kỷ Tịch á? Cậu không nhắc tới tôi cũng quên luôn công ty mình còn có người này đấy.
Kỹ thuật diễn không có, tính cách không ra sao, khí chất không bằng ai, trang phục thẩm mỹ tệ hại, lớn lên đẹp trai thì có ích gì? Bất kể tài nguyên nào cũng không phải từ trên trời rơi xuống, nam hai của 《 Nghịch Quang 》 là vai diễn hoàn hảo nhất cho cậu ta, chính cậu ta không có bản lĩnh nắm lấy, công ty còn có thể vây quanh một người như cậu ta sao?” – Giọng người đàn ông rõ ràng rất không vui.
“Lý tổng, xin ngài bớt giận, Kỷ Tịch tuy rằng không phải xuất thân chính quy, nhưng đứa nhỏ này rất có linh tính, vừa nghe lời lại nỗ lực, cậu ta chỉ kém may mắn chút thôi.” – Thanh âm này hẳn là từ người đại diện Lâm Tân của nguyên chủ.
“Còn muốn cho cậu ta cơ hội như thế nào nữa? Cái vai diễn nam hai này lúc ấy công ty có bao nhiêu người mong muốn, tôi nể mặt đại diện là cậu mới giao vai diễn này cho cậu ta, kết quả thì sao? Tôi đây hiện tại rất hối hận, nếu cơ hội này thuộc về nghệ sĩ khác của công ty thì chắc chắn chúng ta vẫn thu về nhiều nguồn lợi, hiện tại thì sao? Giỏ tre múc nước công dã tràng!” – Giọng nói của Lý tổng đã vô cùng không kiên nhẫn.
“Lý tổng……” – Người đại diện còn đang muốn giải thích, Lý tổng đã nhanh chóng đánh gãy lời anh, như thể đối với nguyên chủ bất mãn đã lâu: “Bây giờ tôi nói rõ ràng thẳng thắn với cậu, chén cơm này cậu ta ăn không nổi đâu, làm diễn viên mà không có thiên phú, con đường minh tinh lưu lượng này cậu ta chắc chắn đi không được.
Lần trước công ty sắp xếp cho cậu ta cùng Tu Minh chụp chung bìa tạp chí, kết quả cậu ta trương cái bản mặt Poker(*) ra, hại Tu Minh phải ở lại studio chụp suốt hai mươi tiếng đồng hồ với cậu ta.
Lần này khi hợp đồng của cậu ta hết hạn thì cho cậu ta cút đi.”
[ (*) Poker face: mặt đơ.]
“Lý tổng, người như Trì Tu Minh bên trong bên ngoài đều hoàn mỹ dù sao cũng có mấy ai đâu, Kỷ Tịch cậu ấy……” – Lâm Tân trong đầu đã đem Kỷ Tịch và Trì Tu Minh thành hai loại người đối lập, giọng nói cũng vì thế nhỏ dần.
“Cậu biết Trì Tu Minh hiện tại đang làm gì không? Cậu ấy ở phòng bên cạnh tập luyện vũ đạo đấy, Kỷ Tịch……” – di động Lý tổng chợt vang lên, ông vung tay hạ lệnh đuổi khách.
Thấy rõ người gọi tới, ông lập tức thay đổi ngữ điệu nịnh nọt: “Đạo diễn Trương.”
Lâm Tân vốn dĩ chuẩn bị xoay người đi ra cửa, nghe thấy đối phương là đạo diễn, anh lập tức dừng bước.
Lý tổng: “…… Kỷ Tịch sao? Đúng vậy! Cậu ta là nghệ sĩ của công ty chúng tôi.…… Tìm cậu ta thử vai nam chính 《 Song Sinh 》? Các ngài có phải tìm lầm người rồi không?…… Nam chính có hai nhân cách, biết chơi dương cầm và múa? Nhưng cả hai cái này Kỷ Tịch đều không biết, nếu không ngài xem xem ở công ty tôi có Trì Tu Minh được không?…… Được rồi! Tôi bảo người đại diện thông báo cho cậu ta đi thử vai, cảm ơn đạo diễn Trương.”
Khóe môi Kỷ Tịch nhếch lên một đường, cười lạnh một tiếng.
Chiêu này của Cố Tử An cũng quá độc, biết nguyên chủ không chơi được dương cầm cùng vũ đạo, hắn cố tình giao cho mình một vai khó như vậy.
Hắn thì làm người tốt, nếu thử vai không đạt thì do mình không có bản lĩnh, lần sau cũng không còn mặt mũi nào mà mở miệng xin hắn tài nguyên nữa.
Lâm Tân còn kích động hơn nhiều so với Kỷ Tịch: “Lý tổng, tình huống như thế nào?”
Lý tổng nhìn điện thoại trầm tư trong chốc lát: “Đạo diễn Trương yêu cầu Kỷ Tịch ngày mai đi thử vai trong 《 Song Sinh 》, tôi mặc kệ vì sao Kỷ Tịch đạt được cơ hội thử vai này, nhưng vai diễn này Kỷ Tịch khẳng định sẽ không làm được.
Ngày mai cậu mang theo Trì Tu Minh cùng đi với Kỷ Tịch đi.”
Kỷ Tịch cảm thấy đến lúc rồi, cậu đưa tay gõ cửa.
“Vào đi.” – Người trong phòng lên tiếng.
Bạn đang đọc bộ truyện Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Ta Được Người Giàu Nhất Sủng Lên Trời tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Ta Được Người Giàu Nhất Sủng Lên Trời, truyện Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Ta Được Người Giàu Nhất Sủng Lên Trời , đọc truyện Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Ta Được Người Giàu Nhất Sủng Lên Trời full , Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Ta Được Người Giàu Nhất Sủng Lên Trời full , Sau Khi Xuyên Thành Pháo Hôi Ta Được Người Giàu Nhất Sủng Lên Trời chương mới