Giọng nói nặng nề của Long Tam vang lên: "Cậu Minh Vũ, người của Thần Ẩn đã tiến vào Hoa Châu".
Hả?
Trương Minh Vũ lập tức nhăn mày.
Nhanh như vậy cơ à?
Long Tam lại nghiêm nghị nói tiếp: "Người tới lần này... không đơn giản đâu".
Trương Minh Vũ chợt căng thẳng trong lòng.
Ngay cả Long Tam đều thấy không đơn giản?
Lát, sau, Trương Minh Vũ mới nghiêm nghị nói: "Được rồi, tôi biết rồi".
Long Tam chần chừ giây lát rồi tiếp tục nói: "Lần này cậu phải cẩn thận, người của tổ 12 thua trong tay cậu, bọn họ nhất định sẽ trực tiếp chĩa mũi dùi vào cậu".
Trương Minh Vũ lẳng lặng gật đầu, nói: "Được".
Tuy nói thế nhưng đáy lòng anh nổi lên cảm giác khẩn trương.
Hiện giờ thân thể anh còn đang suy yếu.
Nhỡ mà...
Haiz.
Cuối cùng, Trương Minh Vũ đành lặng lẽ thở dài một tiếng.
Long Tam cũng không nói gì thêm.
Hai bên cúp điện thoại.
Trương Minh Vũ lẳng lặng tựa lưng vào sofa, lòng càng lúc càng phiền muộn và lo âu.
Ánh mắt anh mờ mịt.
Người của tổ 11 Thần Ẩn sắp tới rồi, mình... chỉ đành ngồi chờ chết sao?
Không được!
Trương Minh Vũ ngồi thẳng người lên, đáy mắt lóe lên một tia sáng lạnh.
Mặc dù hiện giờ trong đại viện có Long Tam cùng Long Thất cùng với người của Vương Hạo cùng nhau bảo vệ...