Chờ lúc hai người check in xong, toàn bộ internet đều biết chuyện vợ chồng
nhà Thần Tinh nắm tay ra nước ngoài nghỉ phép. Fan couple trước đây còn
lo lắng anh trai ra nước ngoài bế quan thì em gái lại phòng không gối
chiếc mỗi người một nơi, bây giờ xem như vui quá rồi, sôi nổi dặn dò
trên Weibo: Nắm chặt thời gian và cơ hội tạo người đi nhớ!
Sau khi lên máy bay, Hứa Trích Tinh gửi cho Chu Minh Dục một cái meme “Mày
chết chắc rồi chờ đấy cho ông”, sau đó thở phì phì mở chế độ máy bay
lên.
Khoang hạng nhất không kín chỗ,
ngoại trừ bọn họ, cũng chỉ có một đôi vợ chồng già và một cô gái trẻ. Cô gái trẻ kia vốn dĩ đeo tai nghe đang nghe nhạc, lạnh lùng cao ngạo nhìn ra ngoài cửa sổ.
Mãi đến khi Hứa Trích
Tinh và Sầm Phong đi vào, đầu tiên cô hơi sửng sốt, sau đó đồng tử mở
lớn, vẻ lạnh lùng cao ngạo tức khắc không còn sót lại chút gì, biến
thành kích động mừng như điên.
Cô gái lại mở di động lên, ngay trước khi máy bay cất cánh đi vào Super Topic của
Thần Tinh up Weibo: Đù đù đù mị ngồi chung máy bay với anh trai và em
gái nè!!! Cả quãng đường này mị phải soi hint đến chết!!!
Thiên đường của fan couple cùng lắm cũng chỉ đến thế này thôi.
Tiếp viên hàng không rất nhanh kiểm tra xong cabin, máy bay bắt đầu hoạt
động, Sáng nay Hứa Trích Tinh thức dậy quá sớm, ngái ngủ ngáp một cái
thật to, nhẹ nhàng dựa lên vai idol. Sầm Phong chùng người xuống, vươn
tay ra sau đầu cô ôm lấy cô, để cô có thể dựa thoải mái hơn.
Cô gái thấy một màn này kích động lấy tay che miệng, suýt thì không nhịn được gáy thật to.
Tận mắt soi hint, ngọt đến ngất mất thôi.
Mau! Mau ghi hết lại! Hint không thể giữ cho riêng mình!
Fan couple nhịn kích động xuống lấy di động ra click mở bản ghi nhớ, viết ngay một bài văn về tình yêu của Thần Tinh.
Lúc Hứa Trích Tinh đi WC có nhìn lướt qua cô gái, cái ánh mắt hưng phấn
phát sáng kia cô quen quá mà, lập tức cười thân thiện với cô gái, đi
xong WC còn chủ động đi qua hỏi cô gái: “Bạn là Phong Tranh à?”
Cô gái kích động nói: “Không phải! Tớ là fan couple! Em gái ngoan quá hiu hiu! Có thể kí tên cho tớ được không?”
Là Phong Tranh còn dễ nói chuyện, nói tới fan couple là Hứa Trích Tinh
liền có chút ngượng ngùng, hơi túm đuôi tóc, “Được, nhưng tớ kí xấu
lắm.”
“Không sao không sao!” Cô gái móc
trong túi ra một quyển vở, Tự mình viết dòng chữ ‘Couple Thần Tinh ân ái đến đầu bạc’ lên vở trước, sau đó hào hứng đưa cho cô, “Kí vào chỗ
trống nào cũng được á!”
Hứa Trích Tinh cầm bút kí tên lên, cô gái lại thì thào hỏi: “Em gái, cậu có thể qua nhờ anh trai kí tên được hong?”
Hứa Trích Tinh nhịn không được cười nói: “Tự bạn đi tìm anh ấy đi.”
Cô gái le lưỡi: “Tớ không dám đâu, anh trai trông lạnh lùng quá.”
Hứa Trích Tinh nói: “Anh ấy dịu dàng lắm.”
Cô gái: “Chỉ dịu dàng với bạn thôi! A a a đây là tình yêu tuyệt đẹp!!! Anh trao mình em tất cả sự dịu dàng của cuộc đời anh!”
Hứa Trích Tinh: “…………”
Fan couple soi hint đúng là không coi ai ra gì.
Cô cầm cuốn vở về trong ánh mắt trông mong vô hạn của cô gái. Sầm Phong
còn đang đeo tai nghe xem phim, click pause cười hỏi: “Đang nói chuyện
gì thế em?”
Sầm Phong nhướn mày, nhìn câu nói trên vở cười một cái, lấy bút kí tên mình cạnh tên cô, lại viết thêm đằng sau một câu: ‘Cảm ơn lời chúc phúc,
chúng tôi sẽ’.
Cô gái lấy vở về nhìn thấy câu nói ở mặt trên suýt thì kích động xỉu luôn.
Máy bay bay mười mấy tiếng đồng hồ, rạng sáng hôm sau mới hạ cánh. Trước
khi hạ cánh Hứa Trích Tinh còn chủ động đi hỏi fan couple kia có muốn
chụp ảnh chung không. Cô gái liên tục xua tay: “Không được không được
không được! Tớ không xứng xuất hiện trong ảnh có couple tuyệt mỹ!!!”
Cô gái kéo vali hành lý, cuối cùng tha thiết nhìn bọn họ một cái, thấm
thía nói: “Đều là người trưởng thành rồi, chuyện gì nên làm đều có thể
làm rồi ha, sớm ngày thực hiện việc hài hòa cuộc sống, tranh thủ cống
hiến vì sức mệnh tái tạo loài người nhé!”
Hứa Trích Tinh: “…………”
Sầm Phong mỉm cười: “Được.”
Fan couple: “Éc!”
Ôi giồi ôi, cuộc đời viên mãn rồi.
Còn chưa ra khỏi sân bay, một bài văn dài 3000 chữ đã được up lên Super
Topic của Thần Tinh, ghi lại kỹ càng tỉ mỉ những tương tác ngọt ngào
giữa vợ chồng nhà Thần Tinh trong chuyến bay kéo dài mười mấy giờ này.
Cái gì mà em gái dựa vào vai anh trai xem phim rồi anh trai tìm tiếp
viên hàng không mang sữa bò cho em gái uống, lúc em gái ngủ anh trai còn dùng tay kéo đầu em gái, dịu dàng hôn lên trán em gái.
A, nhóm dẩy thuyền Thần Tinh xem đến độ khóc thút thít như bão táp phong ba.
Cuối cùng blogger còn post một tấm hình, là trang giấy có chữ kí của cô trên máy bay.
Chữ của em gái thanh thoát đáng yêu, chữ của anh trai tự do phóng khoáng,
đến chữ viết cũng xứng đôi như vậy QAQ cuối cùng còn câu anh trai viết
tay, sự yêu chiều và ngọt ngào đều thể hiện hết trên trang giấy.
Hai người ngọt như thế, có cân nhắc tham gia gameshow tình ái để tụi tui được soi hint ăn đường không?
Cuộc đời đắng ngắt, có mỗi Thần Tinh ngọt lịm thôi QAQ
Vợ chồng nhà Thần Tinh ngọt ngào lúc này đã ngồi lên chiếc xe được sắp xếp trước đến đón ở sân bay.
Lúc Sầm Phong bế quan không thích ở khách sạn, bởi vì anh phải sáng tác, sử dụng nhạc cụ ở khách sạn thì không tiện. Cho nên phần lớn anh đều nhờ
Vưu Đào thuê một căn nhà ở nơi yên tĩnh, ở khoảng một hai tháng, làm gì
cũng tiện hơn.
Lần này căn nhà họ thuê
nằm ở một thị trấn nhỏ gần biển. Đi dọc đường quốc lộ khoảng 5km, xuyên
qua một cánh đồng hoa, chính là một vách biển nổi tiếng ở địa phương,
nghe nói là nơi tốt nhất để ngắm bình minh và hoàng hôn.
Tài xế là Hoa kiều, cũng tiện giao tiếp. Dọc đường lái xe anh ta còn giới
thiệu phong cảnh và đồ ăn vặt ven đường, lúc xuống xe anh ta cho hai
người một tấm danh thiếp, bảo hai người có cần bất cứ thứ gì thì cứ gọi
anh ta.
Bây giờ là hơn ba giờ sáng giờ địa phương.
Hứa Trích Tinh ngồi trên xe rất buồn ngủ, sau khi xuống xe nhìn thấy một
ngôi nhà nhỏ kiểu châu Âu xanh trắng đan xen, nghe thấy tiếng sóng vỗ rì rào không xa, nháy mắt liền tỉnh táo hẳn.
Bên ngoài căn nhà xinh đẹp còn có hàng rào vây quanh, những bông hoa tím
nhỏ mọc đầy. Đẩy hàng rào ra, đi qua con đường sỏi trắng nhỏ, Sầm Phong
lấy chìa khóa ra từ hòm thư như đã thông báo trước.
Nội thất đã trang bị đầy đủ, quét tước rất sạch sẽ, phong cách giản lược
tươi mát, hoa tươi được cắm ở mấy nơi. Hứa Trích Tinh đi vào liền thích
vô cùng, dạo trong ngoài một vòng, chạy ra bổ nhào vào lòng idol: “Em
rất thích nơi này ạ!”
Sầm Phong cười hôn
cô: “Thích thì mình ở lâu một chút nhé.” Anh lấy đồ dùng sinh hoạt trong vali hành lý ra, “Tắm một cái đã, đi ngủ sớm một chút, ngày mai lại sửa soạn.”
Hứa Trích Tinh ngoan ngoãn vâng một tiếng.
Tắm rửa xong thay áo ngủ đi ra, phòng ngủ đã sáng đèn, Sầm Phong đang treo
quần áo ở trong phòng. Cô nheo mắt, mím môi, lặng lẽ xoay người mở một
gian phòng khác.
Là thư phòng.
Lại mở một gian khác, đặt dương cầm và đàn ghi-ta, là phòng tập đàn mà Vưu Đào dặn dò chuẩn bị riêng cho Sầm Phong.
Mở hết các phòng khác ra xem, cũng chưa tìm được phòng ngủ thứ hai.
Hứa Trích Tinh lon ton chạy về phòng ngủ duy nhất, vịn vào cửa hỏi: “Anh ơi, chỉ có một phòng ngủ ạ?”
Sầm Phong đã treo xong quần áo của cả hai, quay đầu: “Ừ.”
Hứa Trích Tinh: “…… Thế em ngủ ở đâu ạ?”
Anh nhướn mày, cười như không cười: “Em nói đi?”
Hứa Trích Tinh: “Éc……”
Sầm Phong đặt hương xông cô hay dùng lên đầu giường, sau đó lấy áo ngủ của
mình ra, “Em buồn ngủ thì ngủ trước đi, anh đi tắm một cái.”
Cô trông mắt nhìn theo idol vào phòng tắm, lại quay đầu lại nhìn chiếc
giường lớn đã trải đệm xong, tai dần dần đỏ lên. Chuẩn bị tâm lý thật
lâu, cuối cùng cô cắn răng nhắm mắt, bổ nhào lên giường bọc chăn lại.
Sầm Phong tắm rửa xong quay về liền thấy cô gái nhỏ cuộn tròn lại nằm bên mép giường.
Anh không tiếng động cười một cái, lau khô tóc xong thì đi kiểm tra cửa sổ một lần, sau đó tắt đèn đi vào phòng ngủ.
Hứa Trích Tinh còn cuộn tròn, giả vờ mình đã ngủ rồi.
Nệm chùng xuống, anh nằm lên, ngay sau đó lách cách một tiếng, đèn cũng đã
tắt. Tim Hứa Trích Tinh chẳng hiểu sao run lên, nhớ tới câu nói hôm nay
lúc xuống máy bay của bạn fan couple, nghĩ thầm, nhanh như vậy đã phải
thực hiện sứ mệnh hài hòa cuộc sống rồi à?!
Cô còn chưa chuẩn bị tâm lý thật tốt mà!!!
Cái gì gì đó kia cũng chưa mua nữa!!!
Đang miên man suy nghĩ, eo bị idol ôm lấy. Anh nghiêng người dựa sát vào, hai ba cái ấn cô vào lồng ngực mình.
Hàm răng Hứa Trích Tinh run rẩy: “Anh…… Anh ơi……”
Cằm Sầm Phong chống lên đầu cô, giọng nói hơi trầm: “Hôm nay quá mệt mỏi, anh không làm gì đâu, ngủ đi.”
Hứa Trích Tinh thở phào nhẹ nhõm một hơi, cơ thể cũng dịu lại, an an ổn ổn
nhắm hai mắt lại. Ngủ chưa được mấy giây, đột nhiên lóe lên trong đầu.
Từ từ đã???
Hôm nay quá mệt mỏi không làm gì đâu???
Nghĩa là từ mai hết mệt sẽ bắt đầu làm à???
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!