Lúc này, được ba anh trai bảo vệ khiến cõi lòng ấm áp.
Đôi mắt xinh đẹp của cô gái có tia sáng nhạt lướt qua, không mấy để tâm với cuộc tranh luận giương cung bạt kiếm trong phòng.
Không cần biết là vì nguyên nhân gì, cô chắc chắc cso thể hủy bỏ được hôn sự này.
Vì cách đây không lâu, chính Thương Úc đã cam kết với cô, chỉ cần có yêu cầu là có thể hủy hôn.
Thế nên, cô mỏi mắt mong chờ.
Lê Tiếu không ở sảnh ra vào quá lâu, không muốn ba và các anh nảy sinh tranh chấp lớn vì mình, nên khoảng mấy giây sau, cô nhanh chóng xuất hiện.
Ngay khoảnh khắc Lê Tiếu xuất hiện, bầu không khí căng thẳng trong phòng khách lập tức dịu đi.
Lê Quảng Minh thoáng ngạc nhiên nhìn Lê Tiếu.
Có thể vì chột dạ nên ông không tự chủ mà đứng dậy, hướng về phía cô, vừa đi vừa xoa tay và nói: “Con gái ngoan về rồi à, ra ngoài có một không con? Sao không chơi thêm nữa hằng về?”
Tình cảnh này khiến cho anh cả Lê Quân đỡ trán thở dài, anh Hai Lê Ngạn bĩu môi khinh thường, còn Lê Tam thì hít một hơi thuốc, tỏ vẻ chê bai.
Đây chính là một người con gái khống” tiêu chuẩn của nhà giàu nhất Nam Dương, nhưng lại cực kỳ cố chấp trong chuyện hôn sự từ bé.
Mâu thuẫn biết mấy!
Lúc này, Lê Tiếu nghiền ngẫm nhìn Lê Quảng Minh, lại đánh giá ba người anh rồi lạnh nhạt nói: “Ba à, nếu từ hôn cần đến sự đồng ý của ông cụ Thương thì cứ chờ đã.
Mọi người không cần phải tranh cãi vì chuyện này.”
Lê Quảng Minh gật đầu như thật, vui vẻ vỗ vai Lê Tiếu: “Vẫn là con gái ba nghĩ cho đại cục.”
Dứt lời, ông trợn mắt nhìn ba người còn lại trong phòng khách, quát khẽ: “Đã nhìn thấy chưa, ba đứa lớn to đầu còn không hiểu chuyện bằng Tiểu Tiếu.”
Ba người con trai nhà họ Lê chìm trong im lặng: “…”
...
Sau bữa trưa, mấy người anh lần lượt ra ngoài.
Lê Tiếu ngồi một mình ở sân thượng lầu ba, trên bàn trà thủy tinh có bày máy xay cà phê.
Mùi thơm hạt cà phê lan tỏa khiến cho buổi chiều nhàm chán thêm phần thanh thản dễ chịu.
Lê Tiếu nhìn sắc trời mù sương, đầu ngón tay gõ trên đầu gối, sau đó cầm điện thoại di động đặt trên bàn gọi một cuộc.
“Cục cưng, mới đó đã nhớ chị rồi à?” Giọng Nam Hân ngọt ngào truyền đến, cứ như được ngâm trong đường.
Lê Tiếu mím môi, ánh mắt sâu kín nhìn phương xa: “Em cần số điện thoại của Thương Thiếu Diễn.”
Nam Hân như ngừng thở, nghiêm túc hỏi lại: “Em muốn làm gì?”
Bạn đang đọc bộ truyện Siêu Cấp Cưng Chiều tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Siêu Cấp Cưng Chiều, truyện Siêu Cấp Cưng Chiều , đọc truyện Siêu Cấp Cưng Chiều full , Siêu Cấp Cưng Chiều full , Siêu Cấp Cưng Chiều chương mới