Cả ngày hôm sau Sương Kha làm việc trọng tình trạng bồi hồi không yên, lâu lâu nhìn lên đồng hồ, mong sao thời gian trôi qua thật chậm, để không phải nói lời kết thúc.
Nhưng dù có muốn trốn tránh cũng không thể được, kim đồng hồ điểm năm giờ chiều, Sương Kha hít sâu vào một hơi, rồi cầm lấy túi xách rời khỏi công ty, vừa bước ra khỏi thang máy loáng thoáng phía người cổng chính, cô đã nhìn thấy bóng hình quen thuộc đang dựa người vào xe chờ mình.
Hôm nay anh rất đẹp trai trong âu phục màu đen, bên trong là chiếc áo sơ mi trắng, Trạch Hoắc Hàn đẹp tới phát sáng, Sương Kha nhìn anh ngẩn người hồi lâu mới tìm thấy cảm xúc của mình, dũng cảm bước về phía trước.
"Lên xe đi." Trạch Hoắc Hàn phấn trấn tới mở cửa ghế phụ cho Sương Kha.
Sương Kha nhìn người đàn ông bên cạnh mình, trong lòng khó chịu đến khó tả, nếu đã chẳng có duyên ở bên nhau tại sao ông trời còn sắp đặt để bọn họ gặp nhau làm gì, trong vô số những người ngoài kia, duyên số đưa đẩy hai người tới gần bên nhau, có cơ hội được bầu bạn nhưng thế thì sao chứ, khoảng cách chênh lệch tầng lớp địa vị khiến Sương Kha chẳng dám đi thêm bước nào nữa.
Xuống xe, Trạch Hoắc Hàn thân mật ôm lấy vòng eo nhỏ nhắn của cô, cùng nhau bước vào bên trong nhà hàng.
Trên tầng cao nhất, lúc này mọi thứ đã sẵn sàng chỉ chờ đôi tình nhân tiến đến.
Sương Kha nhìn khung cảnh trước mặt trái tim bỗng thình thịch đậm mạnh liên hồi, Trạch Hoắc Hàn đang muốn làm cái gì đây? Hồi hộp lo lắng đang xem, bàn tay cô nắm chặn lại cố gắng làm cho cơ thể mình được tự nhiên nhất có thể, có trời mới biết lúc này đây mọi thứ trong cô đều bị xáo trộn.
Trạch Hoắc Hàn cảm thấy cơ thể người bên cạnh có chút cứng nhắc, khẽ cười lịch thiệp kéo ghế ra cho cô, sau đó đi tới phía đối diện ngồi xuống.
"Uống chút rượu nhé." Trạch Hoắc Hàn tuy miệng thì hỏi Sương Kha, nhưng lại chẳng chờ đợi đối phương trả lời đã chủ động cầm chai rượu nho nghiêng qua rót vào ly cô.
"Cảm ơn anh." Sương Kha mỉm cười, cầm lấy ly rượu lên nhấp thử một chút, một ly rượu nho dưới ánh nến ngọt ngào, bên cạnh là người đàn ông hoàn mỹ, còn gì tươi đẹp hơn chỉ tiếc đây chẳng phải là cuộc tình đẹp.
Trạch Hoắc Hàn dùng ánh mắt dịu dàng nhìn Sương Kha: "Sương Kha giao ước ba năm trước của chúng ta sắp kết thúc."
Cô chăm chú nhìn anh, chờ đợi lời câu nói tiếp theo của anh, một câu nói kết thúc tất thảy những ân cần quan tâm chăm sóc của người đàn ông này dành cho mình.
"Tôi muốn gia hạn thêm." Trạch Hoắc Hàn ngừng lại vài giây, lời nói này anh đã đặt hết tâm tư tình cảm của mình vào trong, truyền tải thông điệp đến từ trái tim mình.
Sương Kha bị bất ngờ bởi câu nói này của anh, anh vẫn muốn cô ở bên, kéo dài hợp đồng tình nhân? Tại sao lại là cô? Không phải ánh mặt trời của anh đã quay về sao, bọn họ có cả tuổi thanh xuân dành cho nhau, còn cô chỉ là một chuyến đò ngang qua cuộc đời anh.
Cô không dám hỏi lý do vì sao bởi lúc này đây mọi suy nghĩ trong cô đều bị xáo trộn.
"Trạch tổng tôi không muốn tiếp tục nữa, xin lỗi anh."
Câu trả lời của Sương Kha, không nằm trong dự tính của Trạch Hoắc Hàn, anh không nghĩ bản thân lại có ngày bị người khác từ chối thế này, phải biết những người ngoài kia phải khổ sở dùng đủ mọi thủ đoạn để tiếp cận anh, còn cô con đường đó như được trải sẵn một lớp hoa hồng cứ thế thẳng tiến đi tới, lời từ chối lại nhẹ nhàng tới vậy.
"Sương Kha em biết ý của tôi mà, tôi cho em thời gian suy nghĩ."
"Trạch tổng tôi đã nghĩ rất kỹ rồi, chúng ta dừng lại đây thôi." Trên vai cô là gánh nặng gia đình rất lớn, mỗi ngày đều đè nặng trên vai tới mức đau đớn, sao có thể để người khác vì mình mà chịu khổ.
Bạn đang đọc bộ truyện Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng, truyện Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng , đọc truyện Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng full , Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng full , Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng chương mới