Sương Kha đi vào trong phòng thay quần áo muốn đi ra ngoài, trước mắt cô chưa thể xoay sở 50 tỷ ngay cho ông ta được, không biết ông ta làm cái quỷ gì mà nợ Trạch Hoắc Hàn kia đến 100 tỷ, nếu ông ta không mang mẹ ra uy hiếp cô để cho ông ta chết luôn rồi.
"Tiếu Tiếu mày có tiền không cho tao mượn tạm một ít?" Sương Kha giờ chỉ có cách đi vay mượn bạn bè mỗi người một ít thôi.
Tiếu Tiếu là người bạn duy nhất mà cô chơi thân từ nhỏ tới giờ.
"Tiền thì tao có một ít, nhưng mày muốn mượn bao nhiêu?" Tiếu Tiếu nhìn vẻ mặt khó mở lời của Sương Kha, không biết là cô ấy gặp khó khăn gì.
Sương Kha ấp úng: "Khoảng 1 hoặc 2 tỷ mày có chứ?"
"1 đến 2 tỷ Sương Kha mày làm gì mà cần nhiều như vậy chứ?" Tiếu Tiếu hoảng hốt, cô lấy đâu ra nhiều vậy, vài trăm còn có chứ, bằng ấy chỉ có cách bán nhà thôi.
"Bằng ấy chưa là gì cả, tao đang cần gấp 50 tỷ." Sương Kha thở dài: "Vừa rồi Đường Khiên qua nhà tao nói muốn tao cho ông ta mượn 50 tỷ, nếu tao không cho sẽ đi gặp mẹ tao".
"Ông ta nghĩ mày mở ngân hàng à, để tao giúp mày thuê người giết chết ông ta." Tiếu Tiếu nghe xong còn tức giận hơn cả Sương Kha, liên tục chửi Đường Khiên, làm gì có loại cha nào như ông ta chứ.
"Ông ta thiếu Trạch Hoắc Hàn 100 tỷ cơ, nói trong 3 ngày không xoay đủ anh ta sẽ không tha cho ông ta, mày biết mẹ tao mà nếu ông ta thực sự tới tìm bà sẽ lại trở bệnh mất." Cô thực sự đang bị ông ta ép đến không còn gì cả rồi.
"Ông ta là người làm ăn, lúc làm ăn tốt vài ba chục tỷ cũng chỉ như vài triệu thôi, chẳng phải cậu chơi thân với Từ Minh Ngọc sao, nhà cô ta giàu như vậy chắc sẽ cho cậu mượn được một chút đó, còn cả Doãn Nghị nữa." Sương Kha còn có người bạn trai tài giỏi làm trưởng phòng của một công ty lớn đấy thôi, lúc cô ấy khó khăn chẳng nhẽ lại không giúp đỡ.
"Doãn Nghị đang ở nước ngoài anh ấy dạo này rất bận, nói với mình được vài câu liền tắt máy mình không tiện hỏi, để mình gọi hỏi thử Minh Ngọc xem." Từ Minh Ngọc là bạn tốt thời đại học của cô, cô thật không muốn hỏi mượn tiền của cậu ấy, nhưng trước mắt không mượn cũng không nghĩ ra chỗ nào khác.
"Minh Ngọc à cậu có bận không, mình muốn gặp mặt cậu một chút".
"Sương Kha à, sao vậy hiện tại mình đang đi công tác, cuối tuần mới trở về." Giọng Từ Minh Ngọc đầu dây bên kia vang lên.
"Vậy cuối tuần cậu về, chúng ta hẹn gặp nhau nhé." Cô và Từ Minh Ngọc nói thêm vài câu rồi tắt máy.
Tiếu Tiếu ngồi đối diện nghe được vài câu, thấy Sương Kha tắt máy, lên tiếng hỏi lại: "Không có nhà sao?"
Sương Kha chán nản lắc đầu, hôm nay là thứ 3 đến cuối tuần là 5 ngày rồi, Đường Khiên mà không thấy tin của cô nhất định sẽ lại tìm tới, con người khi vào đường cùng không biết sẽ làm ra chuyện gì.
"Không phải mày đang làm dự án của công ty Trạch Hoắc Hàn à, nhờ anh ta cho thêm thời gian chờ Từ Minh Ngọc trở về xem sao, mà mày cũng lạ thật cô ta đi công tác tiền vẫn bắn được mà, sao này không hỏi luôn".
"Mượn nhiều tiền như vậy sao có thể nói qua điện thoại chứ, Trạch Hoắc Hàn tao chẳng muốn tới tìm anh ta chút nào cả, mà chắc gì anh ta sẽ chịu cho thêm thời gian." Chuyện lần trước cô đá anh ta rồi bỏ đi, khéo anh ta thù cô đến tận xương rồi ở đấy mà giúp đỡ.
"Mày cái gì cũng không muốn, vậy chỉ còn cách thuê người giết quách ông ta".
Tiếu Tiếu thật hết cách với cô.
"Hay tao làm thế nhỉ?" Sương Kha cười lớn cô muốn làm thế từ lâu rồi, nếu không có luật phát cô đã giết ông ta từ lúc ông ta đem người con trai kia về rồi.
Chào tạm biệt Tiếu Tiếu ở quán cafe, Sương Kha mệt mỏi đi trên đường, sao tất cả những gì bi thương nhất đều rơi trên người cô thế này, nhiều lúc chỉ ước được sống như những gia đình bình thường dù nghèo khổ nhưng có cha mẹ yêu thương, còn cô đây cuộc sống dường như lại lấy đi tất cả, cô chẳng còn gì cả vậy thì cần sĩ diện này để làm gì.
Cô vẫy một chiếc taxi đi đến công ty bất động sản Trạch Thị tìm Trạch Hoắc Hàn, nhưng thật đáng tiếc cho cô, lễ tân sau một cuộc điện thoại thông báo, nói anh ta đã ra ngoài rồi.
.
== ТгumTruуe Л.
vN ==
Sương Kha nghĩ anh ta cố tình tránh mặt mình, liền lấy điện thoại ra gọi: "Trạch tổng, tôi đang ở dưới sảnh công ty anh, có thể gặp mặt được chứ".
"Cô Sương sao, cô đến gặp tôi vì chuyện lần trước tôi đã nói, thật đáng tiếc nay tôi ra ngoài không ở công ty".
Chuyện lần trước, Sương Kha nghĩ ra cái anh ta đang nói tới, thật muốn đạp thêm cho anh ta mấy cái, nhưng vì chuyện trước mắt cố kiềm chế cơn tức trong lòng hạ giọng xuống, nhẹ nhàng nói: "Trạch tổng tôi thực sự có chuyện gấp muốn cùng anh nói chuyện, vậy lúc nào anh rảnh có thể cho tôi chút thời gian được không, chào anh".
Bạn đang đọc bộ truyện Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng tại truyen35.shop
Bạn đang đọc truyện trên truyen35.shop , Chúc bạn đọc truyện vui vẻ!
Bạn có thể tìm kiếm truyện với các từ khóa sau: Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng, truyện Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng , đọc truyện Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng full , Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng full , Sổ Tay Bắt Vợ Của Trạch Tổng chương mới